Đó là những mối t́nh của những con người vốn bị tạo hóa lấy đi sự hoàn hảo. Nhưng vượt lên trên tất cả họ vẫn quyết tâm đến với nhau.
Chuyện t́nh anh chàng mù
Đó là một chuyện t́nh đẹp như cổ tích của anh chàng mù Bùi Ḥa (46 tuổi) với chị Đinh Thị Tuyết (50 tuổi) ở khối phố 2, thị trấn Núi Thành, huyện Núi Thành (tỉnh Quảng Nam).
Anh Ḥa sinh ra trong một gia đ́nh nghèo khổ, ăn no mặc ấm luôn là niềm ước ao của chàng trai xứ Quảng. Cuộc sống thiếu thốn khiến cơ thể anh ốm o, gầy g̣. Sau nhiều lần bị ốm, bệnh thương hàn của anh đă biến chứng, khiến cho mắt trái bị mù hẳn, mắt phải chỉ c̣n nh́n thấy mờ mờ.
Anh chị quen nhau thật t́nh cờ, có thể là do "ông trời" sắp đặt. Lúc đó là những ngày đầu anh Ḥa đi làm chổi đót và tăm tre t́nh thương ở hội Người mù huyện Núi Thành. Ngay hôm ấy, chị Tuyết cũng lần đầu tiên đến đây phụ nấu ăn uống, lại vô t́nh ngồi cùng bàn ăn với anh. Thấy đứa con gái bé bỏng của anh đi đâu cũng nắm chặt tay cha, chỉ đường dẫn lối khiến chị Tuyết trào dâng cảm xúc. Qua t́m hiểu bạn bè, chị biết được vợ anh đă không may mất đi, để lại đứa con nhỏ, bao lâu nay anh sống trong cảnh "gà trống nuôi con". Rồi một ngày họ quyết định đến với nhau mặc cho gia đ́nh chị Tuyết phản đối.
Dù cuộc sống khó khăn, vất vả nhưng anh chị luôn cảm thấy hạnh phúc bên nhau.
Chuyện t́nh của… 5000 cây số và 1000 ngày
Nguyễn Phú Tuấn – chàng du học sinh tại Đại học Kĩ thuật Tổng hợp Quốc gia Irkutsk quen Thu Giang, cô nữ sinh Đại học Hà Nội qua một bài hát.
Phải đến gần hai năm từ ngày quen nhau qua mạng, họ mới có thể được tận mắt nh́n thấy nhau, khi Tuấn trở về nước ăn Tết. Sân bay Nội Bài hôm ấy có hai người lần đầu gặp mặt, không tránh khỏi ngại ngùng. Và những ngày sau đó, những chuyến đi của hai bạn trẻ tới đền Trạng Tŕnh, vui đùa giữa cánh đồng bí ở quê Tuấn, cùng nhau thăm làng gốm Bát Tràng hay lang thang Hồ Gươm, ăn kem Tràng Tiền ở mảnh đất nơi Giang sinh ra đă làm cho họ thực sự cảm nhận được t́nh cảm dành cho nhau. Cũng là sân bay Nội Bài, nhưng lần trở lại nước Nga của Tuấn lần này, có một cô gái nhỏ đứng đó vẫy chào với lời nhắn: Em chờ anh…
Chuyện t́nh chàng 30 nàng 60
Một chàng thanh niên Triệu Đức Long không hiểu v́ 'bùa mê thuốc lú' ǵ mà yêu tha thiết người phụ nữ Bàn Thị Năm nhiều gấp đôi tuổi ḿnh.
Thậm chí, dù người phụ nữ dân tộc Dao ấy năm lần bảy lượt đi t́m và mai mối… người khác nhưng ông chồng trẻ vẫn nhất quyết chung t́nh.
Trước khi lấy anh Long, bà Năm có 5 người con đều đă xây dựng gia đ́nh, trừ người con trai gần út bị tật nguyền vẫn c̣n ở với mẹ. Một buổi tối nọ, bà đang cho chồng ăn cơm th́ thấy đám con chạy về, đứa nào đứa nấy 'mặt cắt không c̣n giọt máu', trên tay chúng vẫn lăm lăm những con dao đi rừng.
Chúng kể lại chuyện bị chủ xưởng mộc rượt đánh nên phải chạy thoát thân v́ lỡ làm hỏng sản phẩm của họ.
Đó là lần đầu tiên bà nh́n thấy Triệu Đức Long - người chồng của bà hiện tại khi đó là chàng trai trẻ gầy trơ xương, nh́n như người rừng, lẫn trong đám con.
Bà Năm nhớ lại, lúc ấy bàn chân Long tứa máu, quần áo tả tơi, khuôn mặt đen đúa, tội nghiệp, ánh mắt th́ không giấu được sự sợ hăi, tự nhiên bà thấy thương xót và có 'cảm giác như muốn bù đắp'.
Chuyện t́nh chàng trai cao 1 m
Dù chiều cao rất khiêm tốn nhưng Lê Ngọc Tuấn, 30 tuổi, ở thôn Cổ Hiền, Hiền Ninh, Quảng B́nh vẫn vượt khó vươn lên học hành đàng hoàng và đặc biệt lấy được vợ xinh khiến bao người nể phục. Tuấn đă chinh phục được Trà My, một cô gái xinh xắn, cao ráo ở xă Duy Ninh. Sau những cuộc nói chuyện, những ḍng tin nhắn ban đầu, hai người dần mến nhau. Hầu như ngày nào cả hai cũng đều liên lạc với nhau, không có là thấy lo, nhớ. Khoảng hai tháng sau ngày làm quen, Trà My quyết định về Quảng B́nh để gặp Ngọc Tuấn.
Sau bao ngày tháng hẹn ḥ yêu đương, thề non hẹn biển, hai người mới tổ chức hôn lễ vào trung tuần tháng 7 năm nay. Thấy con cái gặp được người hợp ư, có t́nh yêu đẹp, bố mẹ gia đ́nh hai bên vui mừng ủng hộ. Để có được như ngày hôm nay, Tuấn luôn phấn đấu vươn lên không biết mệt mỏi, cắp sách vở đến trường th́ Tuấn vẫn c̣n là đứa bé lê lết nơi bậc thềm. Đă có lúc buông xuôi phó mặc cho số phận nhưng nghĩ lại Tuấn quyết tâm không thể đầu hàng. Và rồi Tuấn ra trường với tấm bằng xuất sắc. Có vợ ở bên, ngày ngày giúp đỡ, hỗ trợ nhau trong công việc nên Tuấn càng vui tươi hơn.
tm