Tôi là Đoàn Trọng Hiếu, một người lính QLVNCH hiện đang cư ngụ tại tiểu bang New Mexico. Trước hết chúng tôi xin có lời cám ơn quư vị đă có ḷng nghĩ đến những anh em Thương Phế Binh bất hạnh c̣n ở lại bên quê nhà trong những năm qua qua các Đại Hôi Cám Ơn Anh Người TPB.VNCH. Lần này quư vị c̣n đứng ra làm một việc vô cùng nhân đạo hơn là Chương Tŕnh Vận Động Và Bảo Trợ Sĩ Quan TPB.VNCH c̣n Lại ở Việt Nam được định cư Tại Hoa Kỳ.
Chúng tôi biết là cuộc vận động sẽ vô cùng khó khăn, tỷ lệ thành công rất thấp v́ số TPB th́ quá nhiều, v́ thế quư vị tập trung để xin giải quyết cho anh em Sĩ quan TPB. Đối với chúng tôi bất cứ anh em nào sang được Hoa Kỳ đều mừng cho người đó. Tuy nhiên thành hay bại chúng tôi không dám lạm bàn mà chỉ xin có đôi điều thẳng thắn góp ư như sau:
Nếu chỉ ưu tiên vận động cho Sĩ Quan TPB trước, th́ ngay từ lúc chương tŕnh vừa khởi xướng nó đă tạo nên một sự phân hoá ly tán ḷng người và đặc biệt là gây cho anh em TPB một mặc cảm bị bỏ rơi thua thiệt. Anh em không những đă bị tàn phế mà c̣n bị CSVN phân biệt đối xử trong suốt hơn mấy chục năm qua chưa đủ tuỉ nhục hay sao ? Mà nay lại bị chính một số đồng bào, chiến hữu của ḿnh làm việc từ thiện nhưng vô t́nh lại gây cho anh em thêm tủi nhục. Ở đây tôi xin miễn hay nói đúng hơn không dám nói về mục tiêu chính trị của chính trị gia đứng ở đằng sau, mà chỉ nói trên vấn đề nhân đạo. Chương tŕnh này chưa biết kết quả ra sao nhưng nó đă gây một sự phân hóa trầm trọng giữa những người ở hải ngoại, giữa những người lính đươc gọi là Sĩ Quan và những người lính được gọi là Hạ Sĩ Quan và Binh Sĩ. Đặc biệt là ngay cả giữa những anh em Thương Phế Binh tại Việt Nam bao năm nay gắn bó với nhau, nay chỉ v́ cái chương tŕnh này mà không tránh khỏi bị rạn nứt.
Kính thưa quư vị.
Khi chính phủ Hoa Kỳ mở chương tŕnh Tái Định Cư Các Tù Nhân Chính Trị mà chúng ta quen gọi là (HO), họ đâu có đặt điều kiện phải là sĩ quan, điều kiện duy nhất mà họ yêu cầu là 3 năm tù cải tạo, v́ thế đă có những HSQ, BS , Cảnh Sát Đặc Biệt v.v…được tái định cư tại Hoa Kỳ, nhưng cũng có không ít những sĩ quan v́ không đủ điều kiện nên phải ở lại. C̣n chúng ta nay đi vận động cho anh em th́ lại lấy tiêu chuẩn là Sĩ Quan để ưu tiên trước. Phải chăng v́ xương của anh em lính th́ cong v́ phải mang balô với trang bị mà trọng lượng c̣n lớn hơn cả trọng lượng cơ thể ḿnh, máu của anh em lính th́ bầm hơn v́ ăn uống quanh năm chỉ toàn gạo xấy với khô cá đù cho nên phải được cứu xét sau?
Kính thưa quư vị
Đâu phải là không có cách giải quyết tốt đẹp để nếu may mắn được chính phủ Hoa Kỳ v́ ḷng nhân đạo mà cứu giúp cho một số người, th́ người đi th́ hân hoan mà kẻ ở lại cũng vui ḷng. Chúng tôi mong rằng quư vị là những người có tâm và có tầm sẽ t́m ra cách giải quyết tốt đẹp.
Kính thưa quư chiến hữu.
Thưa quư anh đă từng là những thẩm quyền, là đích thân, là đại bàng, phượng hoàng, là những cấp chỉ huy cho dù là nhỏ nhất như cá nhân tôi. Các anh cũng đă ít nhất có một lần ra lệnh “xung phong”, “ “tiến lên” hay “tử thủ”, xin các anh hăy v́ những người anh em đă hy sinh một phần thân thể trong khi thi hành lệnh của các anh, hăy bảo vệ thuộc cấp của ḿnh như ngày xưa các anh đă từng làm mà lên tiếng xin một lần cho anh em Thương Phế Binh được đối xử công bằng.
Các anh sẽ trả lời sao khi thuộc cấp cũ của các anh, những người Thương Phế Binh đang sống đau khổ tủi nhục bên Việt Nam sẽ hỏi các anh : “Thẩm quyền ơi, đại bàng ơi, sao tụi tôi bị phân biệt đối xử như thế mà thẩm quyền, mà đại bàng không nói cho chúng tôi một tiếng”. Riêng tôi hy vọng không phải trả lời một câu vô cùng thất vọng v́ sự bất lực của ḿnh “ Tao có lên tiếng nhưng tao đéo là ǵ cả nên đếch ai nghe”. Xin lỗi tất cả quư vị v́ những lời khó nghe trên .
Biệt Động Quân Đoàn Trọng Hiếu