Harris là một nhân viên thành đạt hiện đang làm việc ở công ty quảng cáo nổi tiếng ở thành phố New York, Mỹ.
Vào một ngày cô đi ăn trưa cùng bạn bè tại một nhà hàng th́ một người bạn của cô muốn hút thuốc, cô và người bạn đều đi ra trước cửa nhà hàng. Ra đó được một lát, có một người da đen đi đến gần cô, bằng một giọng không thể yếu ớt hơn giới thiệu về ḿnh: “Tôi tên là Valentin, 32 tuổi, thất nghiệp đă 3 năm rồi, chỉ dựa vào việc ăn xin để sống qua ngày. Liệu cô có thể giúp tôi được không? Bố thí cho tôi vài đồng bạc lẻ chẳng hạn”. Nói xong anh ta nh́n cô với đôi mắt đầy kỳ vọng.
Do bản tính hiền lành và thích giúp, cô liền nói: “Không hề ǵ, tôi rất sẵn ḷng”. Cô tḥ tay vào túi áo nhưng lại nhận ra ḿnh không mang tiền. Thấy cô bối rối, người ăn xin liền nhỏ nhẹ nói: “Nếu cô tin tôi th́ có thể để tôi dùng chiếc thẻ này và sau đó sẽ đem trả cô ngay không?” Vốn dễ tin, cô đưa ngay chiếc thẻ cho người ăn xin.
Ảnh minh họa
Người ăn xin đi rồi, cô và bạn quay trở lại bàn ăn. Ngồi được một lúc, cô hơi nghi ngờ người ăn xin và lo sợ v́ trong thẻ có gần một triệu USD. Bạn bè trách móc sao cô lại quá ngây thơ như vậy.
Lo sợ quá, cô nhờ bạn trả tiền rồi rời nhà hàng. Điều họ ngạc nhiên nhất là khi bước chân ra khỏi cửa th́ nh́n thấy người ăn xin vừa rồi đang đứng đợi họ, tay anh ta vẫn c̣n cầm chiếc thẻ tín dụng của Harris: “Tôi dùng tổng cộng hết 25 Đô, mua một chút đồ và một b́nh nước, cô đối chiếu xem có đúng không”.
Cảm động v́ sự thực thà của người ăn xin, Harris cầm tay và nói cảm ơn. Anh chàng da đen ngơ ngác không hiểu chuyện ǵ xảy ra.
Không lâu sau, cô cùng bạn bè đi đến tạp chí New York, đem chuyện vừa xảy ra kể ngay cho những người làm việc cùng. Họ đă viết hẳn một bài báo về sự thực thà của anh ta, Valentin được mọi người biết đến. Qua đó, nhiều người t́nh nguyện giúp anh ta, trong đó có môt doanh nhân đă gửi cho anh ta 6000 USD để ca ngợi anh. Điều tuyệt vời là một hăng hàng không đă mời anh ta đến làm và giục anh ta nhanh chóng làm thủ tục.
Có được quá nhiều sự giúp đỡ như vậy anh thật sự cảm thấy sung sướng: “Từ nhỏ mẹ tôi đă dạy tôi rằng dù nghèo nhưng cũng không được làm điều ǵ thất đức. Dù không được đi học những cũng không bao giờ được ném giá trị của bản thân xuống dưới đất để người khác dẫm đạp. Sở dĩ tôi được nhiều người giúp đỡ như vậy bởi tôi luôn tin rằng người thành thật ắt sẽ có một kết thúc tốt đẹp”.
VietSN © Sưu tập