Có năm mơ tôi cũng không thể ngờ rằng người chồng đầu gối tay ấp với ḿnh bao nhiêu năm qua lại là một kẻ lừa dối. Vào cái đêm định mệnh ấy, tôi đă “chết lặng” khi thấy người phụ nữ ẵm đứa bé trên tay tới trước cửa nhà t́m anh. Hóa ra anh dă có con riêng với người phụ nữ khác mà bấy lâu nay anh vẫn giấu giếm tôi.
Căn nhà 3 tầng của vợ chồng chị đă từng rộn tiếng cười hạnh phúc. Chị và anh yêu nhau 2 năm rồi mới tiến tới hôn nhân. T́nh yêu mà chị dành cho chồng chưa một lần thay đổi, ngày cu Bin ra đời niềm hạnh phúc đó lại được nhân lên gấp bội. Chị chăm chồng chăm con và luôn tự hào về tổ ấm của ḿnh. 6 năm trôi qua, chị vẫn luôn nghĩ ḿnh là người phụ nữ hạnh phúc. Người ngoài nh́n chị họ cũng ngưỡng mộ vô cùng. Anh là người đàn ông ân cần chu đáo, anh luôn khiến vợ con phải hănh diện.
Đêm đêm anh vẫn ôm chị trong ṿng tay như ngày đầu mới cưới. Với chị, niềm hạnh phúc chỉ cần như vậy là đủ. Nhưng chị đâu biết anh đang c̣n nhiều băn khoăn trằn trọc, anh thương vợ con bao nhiêu th́ lại thấy có lỗi với họ bấy nhiêu. Anh đă phạm 1 sai lầm vô cùng lớn. Nó lớn đến mức cả đời này anh cũng không thể sửa sai được.
Đêm đó cũng như các đêm khác, chị dạy học cho con rồi cho nó đi ngủ. Khi con đă ngon giấc nồng chị quay về pḥng ngủ ôm lấy anh rồi ôm hôn thắm thiết. Chị luôn thế, lăng mạn và t́nh cảm khiến người ta muốn tan chảy. Họ ôm nhau ngủ, cảm tưởng như thế giới này thật b́nh yên. Nhưng chính cái đêm hôm ấy giông tố đă ập xuống mái nhà b́nh yên của chị. 2 giờ sáng có tiếng người bấm chuông gơ cửa, nghe tiếng dồn dập chị và anh tỉnh dậy chạy xuống. Anh vội vàng mở cửa chị đi theo sát ngay sau lưng.
- Anh à! Con chúng ta đang bị ốm nặng em cuống quá không biết làm thế nào. Em cũng không có tiền nên em phải đến đây cầu cứu anh. Em gọi cho anh măi mà không được.
Chị như muốn ngă xuống, tai ù đi, nhưng vẫn tự trấn an ḿnh rằng cô ấy nhầm nhà. Anh đứng như chết trân hết nh́n chị lại nh́n cô ấy:
- Cô… cô có nhầm chồng tôi với ai không?
Cô gái kia lau vội nước mắt rồi nói:
- Xin lỗi chị, nhưng đây đúng là bố của con tôi.
Lần này chị ngồi bệt xuống sàn nhà nước mắt giàn giụa nh́n anh như van lơn, gào thét và muốn hỏi: “Cô ấy nói như vậy nghĩa là sao ?”. Anh ôm lấy chị để xin lỗi, anh đuổi cô gái đó về. Anh bảo với chị: “Hăy để anh giải thích”. Cô gái kia hét lên: “Anh muốn bỏ mặc con trai ḿnh hay sao?”.
Chị khóc ̣a lên, anh lấy ví đưa cho cô ấy những tờ tiền xanh đỏ rồi bảo: “Cô về đưa con đi viện đi, tôi sẽ đến thăm nó sau”. Cô ấy nh́n anh giận dữ: “Anh là đồ tồ, đồ khốn nạn”. Cô kia bỏ đi c̣n chị nỗi đau như bóp nghẹt tim can.
Đêm đó chị gào thét chị hỏi anh: “Tại sao vậy anh, anh chán ghét em rồi hay sao mà lại làm vậy? Anh không thương mẹ con em nữa à?”. Từng câu nói của chị khiến anh đau đớn, chảy nước mắt, anh ôm chị thật chặt rồi xin lỗi. Anh bảo do 1 lần anh uống rượu say nên đă lên giường với cô gái đó. Lần đó là lần duy nhất và sau này cô ta bám riết lấy anh bảo rằng đă có thai với anh.
Anh muốn giải quyết nhanh gọn nhưng cô ta không chịu nhất quyết sinh nó ra. Chị nghe anh nói mà nghẹn ngào, chị đau đớn khi bị chồng phản bội. Chị biết anh vẫn yêu mẹ con chị, chuyện đó chỉ là tai nạn nhưng dù sao chị vẫn không thể chấp nhận nổi sự thật. Anh đang có con riêng và biết làm sao với đứa trẻ cũng như mẹ của nó bây giờ. Hơn nữa giờ nó lại đang ốm làm bố cũng không thể bỏ mặc.
Chị mệt nhoài nằm lịm trên giường như muốn chết đi sống lại. Đă mấy ngày chị nhốt ḿnh trong pḥng ngồi đờ đẫn. Chị tự hỏi nếu không có tiếng gơ cửa trong đêm hôm ấy th́ anh c̣n định giấu giếm bí mật khủng khiếp này đến bao giờ.
hoalyly@vietbf sưu tầm