Chuyện ngoại t́nh của chủ nhân và osin là chuyện thường ngày ở phố huyện. Họ lừa gạt những bà vợ nhẹ dạ để trăng hoa với nhau. Cái kết nào cho những kẻ lừa trên dối dưới như vậy?
Biết chuyện bí mật của bố chồng mà tôi vô cùng hoang mang, lo lắng, mọi chuyện trong nhà cứ rối tung rối mù, chẳng biết làm sao cho trọn vẹn.
Tôi lấy chồng được 7 năm nay. Mẹ chồng tôi mất đă lâu, chỉ c̣n bố chồng ở với vợ chồng tôi. Ông năm nay 61 tuổi, tính t́nh vui vẻ, thoải mái và rất thương con thương cháu. Là ông nội nhưng chuyện chăm bế cháu nhỏ ông chẳng nề hà, thậm chí là cả việc giặt quần áo cho cháu lúc c̣n bé ông cũng sẵn sàng làm. Đó là khoảng thời gian tôi sinh cháu đầu ḷng.
Sau khoảng thời gian ấy, tôi để cháu ở nhà nhờ ông trông giúp, trưa lại về với 2 ông cháu. Đến khi cháu được 2 tuổi tôi cho cháu đi trẻ. Chiều ông lại đón về tắm giặt cho ăn uống tinh tươm. Nói chung có ông nội, đời làm dâu như tôi nhàn hạ vô cùng.
Nhưng đến khi tôi sinh cháu thứ 2 th́ mọi chuyện không thể ỉ lại vào ông nội được nữa, không phải v́ ông không giúp mà là bản thân tôi thấy ái ngại v́ phiền hà ông nhiều. Khi con gái thứ 2 tṛn 2 tháng là tôi có cô giúp việc về ở cùng giúp tôi việc nhà cửa cơm nước và lo cho thằng lớn.
Cô ấy là do chị bạn tôi giới thiệu, trước cô giúp việc đó ở nhà chị bạn nhưng giờ con đi trẻ nên chị không thuê cô nữa. Thấy cô nhanh nhẹn, tháo vát lại có kinh nghiệm chăm trẻ tốt nên giới thiệu cho nhà tôi. Đúng là thật may khi tôi có được cô hỗ trợ.
Vậy là ngày ngày cứ mấy ông bà cháu ở với nhau, vợ chồng tôi đi từ sáng tới tối. Ông nội chơi với các cháu lúc nào th́ chơi c̣n chủ yếu là do cô giúp việc chăm các con tôi. Đi cả ngày nhưng vợ chồng tôi yên tâm lắm. Rồi mọi chuyện dần trở nên rắc rối.
Mới cách đây khoảng 4 tháng, tôi vô t́nh thấy một hộp thuốc của ông nội để trên nóc tủ, thấy vỏ hộp lạ, tôi ṭ ṃ mở ra xem th́ thấy tác dụng toàn là trợ giúp sinh lư nam, tăng cường khả năng nam giới này nọ.
Phận con dâu như tôi đọc được ban đầu cũng cứ thấy buồn cười và ḱ quặc sao ấy, rồi lại nghĩ có khi của ông chồng ḿnh. Tối về hỏi chồng th́ chồng căi sống căi chết không phải của anh. Mà làm vợ th́ tôi cũng biết chồng cũng không cần thứ thuốc đó thật.
Vậy ông nội uống làm ǵ? Vợ chồng tôi vẫn để ư xem ông nội có thay đổi ǵ không? Nhưng tuyệt nhiên, ông vẫn ngày ngày vui vầy con cháu, chẳng đi chơi đâu xa, chỉ quanh quẩn ở nhà.
Rồi đùng một cái, chuyện động trời, sao quả tạ rơi trúng nhà tôi. Nửa đêm, tôi xuống pḥng cô giúp việc định bôi cái dầu giữ ấm ngực cho con bé v́ mấy nay ho hắng nhiều quá (Con bé con nhà tôi ngủ với cô từ khi cô tới nhà tôi ở). Đến gần, tôi nghe thấy tiếng th́ thầm, lại kèm lẫn cả tiếng như tiếng khóc.
Ṭ ṃ áp tai nghe th́ tôi đă nghe được cuộc tṛ chuyện của ông nội bọn trẻ với bà giúp việc. “Bây giờ, em phải làm sao hả ông? Con cái lớn hết rồi, mà c̣n xảy ra chuyện này, thật xấu hổ quá! Để chúng nó biết nó khinh cho”.
Tiếng bố chồng tôi vẫn ấm như mọi ngày với cái giọng rất an ủi: “Th́ tôi nghĩ bà măn kinh rồi, c̣n chửa đẻ ǵ được nữa nên mới thế, giờ khó quá!”. Khỏi phải nói là tôi sốc đến độ nào khi nghe toàn bộ cuộc tṛ chuyện ấy. Chẳng biết rồi họ sẽ giải quyết chuyện này ra sao?
Tôi lại thất thần trở về pḥng nhưng im lặng giấu chồng mọi chuyện. Tôi sợ nói ra chồng tôi sẽ nhảy dựng lên mà làm hỏng hết chuyện, lại làm ông bà bị tổn thương. Rồi chắc anh ấy sẽ phát điên lên nếu nghĩ đến cảnh có thêm một đứa em c̣n bé hơn cả tuổi các con ḿnh. Tôi định cứ chờ thêm khoảng 2, 3 tuần nữa xem ông bà có động tĩnh ǵ không, biết đâu ông bà lại sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện. C̣n nếu không tôi sẽ nói chuyện với chồng để có hướng giải quyết sớm chuyện này. Không biết đợi đến lúc đó có quá muộn không đây?
VietBF © Sưu Tầm