Mối t́nh 7 năm của Linh và Đan đă kết thúc bằng một đám cưới đẹp. Cả hai đều vô cùng háo hức và hành phúc trong ngày trọng đại của ḿnh. Nhưng một chuyện cực sốc đă xảy ra ngay trong đêm tân hôn khiến Đan đă phải hối hận cả đời.
Yêu nhau 7 năm cuối cùng Linh và Đan cũng có một cái kết tuyệt vời. Hai gia đ́nh đă chọn ngày đẹp tổ chức lễ cưới cho Linh và Đan thành vợ thành chồng. Tiệc cưới c̣n hơn tháng nữa là diễn ra, Linh cùng Đan vội vă đi chụp ảnh cưới và lên danh sách mời cỗ mọi người.
Ngày cưới mà tất cả mọi người mong chờ cũng đă đến. Đan vui mừng khôn siết cầm bó hoa hồng đỏ tươi đến nhà Linh đón dâu. Vừa thấy Linh bước ra, Đan đă thẫn thờ nh́n vợ ḿnh không chớp mắt. Tiệc cưới kết thúc Linh đưa chồng về pḥng nghỉ ngơi. Làm mọi cách để Đan tỉnh rượu măi sau mới thấy anh đỡ một chút rồi bật dậy lao vội vào nhà vệ sinh ngay. Tối muộn, Linh tranh thủ xuống nhà dọn với mẹ chồng một lúc. Mới về làm dâu cô cũng không dám lên pḥng ngủ ngay v́ sợ điều tiếng.
Nằm ngủ mà đầu Đan cứ quay quay, nửa tỉnh nửa mê. Suưt nữa anh quên chuyện quan trọng đêm nay là “động pḥng”. Mắt nhắm mắt mở đi vào nhà vệ sinh giải quyết xong, Đan vội vào pḥng làm việc quan trọng. Vừa vào đă thấy pḥng tối om, Đan cười thầm trách yêu vợ: “Chưa ǵ vợ đă tắt điện nằm sẵn trên giường đợi ḿnh thế kia ư? Vợ anh cũng được đấy chứ bộ”.
Lao vội vào giường, Đan cởi bỏ bộ quần áo trên người ḿnh ra rồi trèo lên giường ôm chặt lấy vợ. Xong việc, Đan nằm vật ra giường ôm chặt lấy vợ. Anh quay sang hôn vợ một cái nhưng sau đó đă nhận được cái tát đau điếng của người nằm bên ḿnh. Bỗng chốc cô gái đó bật dậy chùm chăn ra bật điện lên nh́n Đan với con mắt hận thù.
Đan dụi mắt mấy lần, rồi nh́n chằm chằm vào người phụ nữ ấy. Đan vội vă hỏi người con gái đấy.
– Cô là ai mà dám nằm lên giường của vợ chồng tôi?
– Anh nh́n lại anh đi? Đây là pḥng anh à, anh thật là vô liêm sỉ lại c̣n cao giọng lên thế sao?
– Vậy cô là ai? – Đan vội nh́n lại pḥng, đây là pḥng em gái anh chứ không phải pḥng anh thật.
– Tôi là bạn cái Thùy (em gái Đan). Giờ anh tính sao đây, nói cho anh biết anh phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về chuyện này. Đồ tồi.
– Được rồi. Lỗi là do tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm chuyện này. Nhưng giờ tôi là người đă có vợ, có gia đ́nh tôi không thể bỏ vợ để cưới cô được. Cô hiểu cho tôi hăy nhận tiền của tôi nhé. Tôi sẽ đền bù chuyện này cho cô bằng 500 triệu được chứ? Xin cô hăy giữ bí mật và coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
– V́ là sự cố tôi sẽ tha cho anh. Nhưng số tiền tôi muốn không dừng lại ở 500 triệu này đâu nhé.
– Tôi được rồi. Tôi sẽ nói chuyện với cô sau.
Đan vội vă rời pḥng em gái về pḥng ḿnh. Thật không ngờ anh lại vào nhầm pḥng và gây ra sự cố đáng tiếc như vậy? Không biết cả nhà có ai nghi ngờ ǵ không, vợ anh mà biết chắc anh toi mất.
Vừa đẩy cửa vào pḥng dáng vẻ mệt mỏi, Đan đă giật ḿnh thấy vợ ngồi giường đợi. Anh vội vă từ chối chuyện kia với vợ ngay v́ lư do mệt và muốn đi nghỉ. Vợ nghe thấy thế buồn thiu nhưng cũng không ép anh.
Giờ làm sao Đan có thể động pḥng với vợ được chứ? Một lần say rượu và sang nhầm pḥng, anh luôn phải sống trong nơm nớp lo sợ thế này đây. Từ giờ cái khoản rượu bia anh xin khướu cho lành, chứ thi thoảng lại nhầm thế này anh chết mất thôi.
hoalyly@vietbf sưu tầm