Mặc dù đă 23 tuổi nhưng tôi chưa hề có một mảnh t́nh vắt vai. Hiện tôi đang làm trong một công ty truyền thông lớn và người khiến tôi có ấn tượng nhất chính là anh trưởng pḥng 46 tuổi. Tôi đă cố gắng hết sức để chiếm được t́nh cảm của anh nhưng đến ngày ra mắt bô mẹ th́ một chuyện cực sốc đă xảy ra.
Tôi 23 tuổi, hiện đang làm việc trong một công ty truyền thông lớn. Tốt nghiệp một trường đại học uy tín cùng với bẳng điểm đẹp, lại có h́nh thức ưa nh́n, tôi không quá khó khăn để t́m cho ḿnh một công việc tốt. Gia đ́nh tôi cũng khá cơ bản, bố mẹ tôi hiện đều đang công tác trong cơ quan nhà nước. Nói chung, tôi tự thấy bản thân ḿnh có điều kiện phát triển vô cùng thuận lợi.
Pḥng quảng cáo tôi làm có hơn hai chục nhân viên, trưởng pḥng đă 46 tuổi nhưng nh́n vẫn trẻ trung, phong độ, đặc biệt rất có tài, tâm lư, quan tâm đến đời sống anh em. Chính v́ thế chúng tôi vừa quư mến, vừa kính trọng. Trong giờ làm, sếp tôi gương mẫu, nghiêm khắc, nhưng ngoài giờ th́ đối xử ân cần như anh em.
Sếp tôi giỏi giang vậy, nhưng chuyện t́nh cảm lại không suôn sẻ. Tôi thấy mấy chị bảo vợ sếp mất từ lâu, ngay từ khi sinh xong con. Con gái sếp cũng đang học cấp 3. Sếp ở vậy nuôi con gần 20 năm trời. Biết hoàn cảnh của sếp vậy, tôi thấy cảm phục vô cùng, không hiểu sao, từ lúc đấy, trong ḷng tôi dâng lên một thứ t́nh cảm đặc biệt cho người đàn ông này.
Tôi chính là người chủ động quan tâm sếp, tôi biết anh nhận thấy t́nh cảm của tôi. Mới đầu, anh cũng trốn tránh, thậm chí có phần xa lánh tôi, nhưng một đứa mạnh mẽ như tôi không dễ từ bỏ như thế. Tôi đă đặt ra kế hoạch theo đuổi anh bằng được. Cuối cùng, sau bao lần từ chối, anh cũng chịu chấp nhận t́nh cảm của tôi.
Yêu nhau rồi, chúng tôi phải đối mặt với rất nhiều dị nghị, gièm pha, ai cũng nói tôi ham giàu, hám danh. C̣n nói anh già rồi, thấy gái trẻ c̣n không tha… nhưng chúng tôi mặc kệ, hai đứa hiểu nhau, yêu nhau là được.
Mẹ yêu cầu tôi sắp xếp một buổi gặp mặt riêng với anh, mẹ muốn xem anh thế nào. Tôi mừng lắm, bởi mẹ chịu gặp đă là tốt lắm rồi. Khi bố mẹ tôi biết chuyện, mẹ tôi khóc lên khóc xuống phản đối. Bố tôi th́ mắng ầm ầm, dọa từ mặt nếu tôi c̣n tiếp tục. Tôi phải mất rất nhiều thời gian thủ thỉ để bố mẹ tôi chịu lắng nghe. Tôi kể về anh, người đă chịu quá nhiều mất mát, thiệt tḥi, kể về tài năng, đạo đức của anh đă khiến tôi rung động thế nào. Cuối cùng, mẹ tôi có vẻ cũng xuôi xuôi.
Nói với anh, anh băn khoăn lắm, bảo chả biết xưng hô thế nào, v́ anh bằng tuổi mẹ tôi, đây cũng là vấn đề tôi đau đầu nhất, nhưng thôi, cứ gặp đă, tùy cơ ứng biến. Tôi đưa anh tới quàn cà phê, nơi mẹ tôi chờ sẵn. Thế nhưng, khi mẹ vừa nh́n thấy anh, tôi thấy mẹ tôi tái nhợt nhạt, cốc nước trên tay rơi xuống vỡ tan, c̣n mẹ thất thần ngồi thụp xuống. Tôi cuống lên, mẹ xua tay, bảo tự nhiên mẹ chóng mặt quá, để sau hăy nói chuyện đi. Thế rồi, mẹ tôi vội vàng bắt xe về trước, chưa kịp nói với anh câu nào.
Hôm đó về, mẹ tôi nằm bẹp, bà nhất quyết bắt tôi chia tay anh ngay lập tức. Tôi vô cùng đau khổ, hỏi th́ mẹ tôi không nói. Cuối cùng, tôi đ̣i thu dọn quần áo bỏ đi nếu mẹ tôi vô lư như thế. Đến lúc này, mẹ mới nói cho tôi một chuyện, người yêu tôi chính là mối t́nh đầu của mẹ. Mẹ và người đó yêu nhau từ thời sinh viên, nhưng ra trường không đến được với nhau nên đă chia tay, từ đó không gặp lại nhau nữa. Không ngờ ngày gặp lại, lại trong hoàn cảnh éo le này.
Những lời mẹ nói như dao đâm vào tim tôi, thật không ngờ, duyên phận trớ trêu đến vậy. Tôi đau ḷng vô cùng, chẳng biết nên làm sao nữa. Phải khó khăn lắm mới được đến bước này, không ngờ… Người yêu từ hôm đó cũng có ư lảng trảnh tôi. Tôi biết anh cũng đang đau ḷng và khó xử lắm. Tôi phải làm sao bây giờ?
hoalyly@vietbf sưu tầm