R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Oct 2013
Posts: 110,797
Thanks: 9
Thanked 7,617 Times in 6,770 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 23 Post(s)
Rep Power: 128
|
Lần đầu Lệ Rơi tiết lộ mối t́nh "khắc cốt ghi tâm"
“Ca sỹ Lệ Rơi” đă làm xôn xao cộng đồng mạng mấy năm nay. Chàng là một hiện tượng âm nhạc hiếm có của làng nhạc Việt. Lệ Rơi lần đầu nói về mối t́nh 9 năm "khắc cốt ghi tâm" với một cô gái.
Người ta biết rơ Lệ Rơi nổi tiếng năm nào, nổi v́ điều ǵ, những bước thăng trầm khi dấn thân showbiz, những lần “lột xác” qua một vài bộ ảnh tung ra “bất th́nh ĺnh”… nhưng ấn tượng về chuyện t́nh cảm của anh lại rất mờ nhạt.
Thi thoảng, anh được nhắc đến trong tin đồn yêu hot girl này, cặp người đẹp kia khiến người ta ṭ ṃ, cuối cùng đó lại chỉ là một cái tin giải trí. Anh từng nói: “28 mùa khoai ngứa, chưa cứa cổ tay ai”, khiến người nghe được một tràng cười. Nhưng th́ ra, đó chỉ là lời nói dối.
Lệ Rơi từng yêu sâu đậm một cô gái suốt 9 năm, là t́nh yêu “gà bông” thời học tṛ nhưng không kém phần lăng mạn và khắc khoải. Hôm nay, chàng trai vườn ổi, lần đầu tiên muốn kể về chuyện t́nh ấy.
“Trời vào thu, em bên tôi một trời thu kỷ niệm/Nay xa rồi c̣n lại cây lá vàng rơi/ Em c̣n nhớ mùa thu này năm ấy/ Mối t́nh đầu ngây dại lắm em tôi".

Tôi gặp em vào một chiều thu, cũng là ngày nhận giấy đỗ lên cấp ba. Hai đứa nên duyên, t́nh cảm yêu đương, trong sáng mà cũng lăng mạn.
Chúng tôi bảo nhau học tập, vẽ lên tương lai màu hồng cho nhau, mỗi sáng chiều đưa đón nhau đi học. Hồi đó không như giờ, t́nh yêu là những bức thư tay viết vội, ư tứ, ngượng ngùng. Áo trắng em, nụ cười em làm tôi mê mẩn, đến mức làm đến 300 bài thơ, chỉ nói về em.
Ba năm cấp ba trôi qua nhanh, chúng tôi lại bước vào những ngày cuối cùng trên ghế nhà trường. Mỗi đứa một dự định riêng, em nói với tôi em thích theo nghề giáo, trở thành một cô giáo vùng cao, mang chữ đến muôn bản làng, c̣n tôi lúc ấy thích y dược lắm. Hai đứa quyết tâm đỗ vào đại học, v́ không muốn xa nhau nên đều thi vào trường trên Thái Nguyên.

Thời khắc em nhận giấy báo nhập học ngành Sư phạm (Thái Nguyên) là lúc tôi hạnh phúc nhất, cũng là lúc tuyệt vọng nhất v́ tôi thiếu 0,5 điểm dược Thái Nguyên. Em động viên tôi lắm, tôi đành nộp hồ sơ vào ngành Tài chính ngân hàng để lấy động lực năm sau thi lại ngành dược. Nhưng một lần nữa, vận may không đến, tôi vẫn thiếu 0,5 điểm để vào trường.
Cuối cùng tôi từ bỏ, vẫn theo học ngành Tài chính ngân hàng v́ nghe nói nó đang hot lắm.
Xa nhau như thế nhưng 4 năm đại học vẫn là khoảng đời tươi đẹp nhất của chúng tôi. Mỗi đứa một chiếc điện thoại đen trắng, tối nào cũng nhắn tin giục nhau học tập rồi chúc ngủ ngon.

Ngay năm đầu tiên, tôi đă kiếm việc làm thêm để có tiền lên thăm em. Tôi và một người anh nữa xin làm chân nhặt bóng tennis vào thứ 7, chủ nhật, mỗi tháng được từ 1,5 đến 2 triệu đồng. Hồi ấy, số tiền đó là lớn lắm, bằng cả tiền tiếp tế hàng tháng của bố mẹ rồi.
Tháng nào, tôi cũng bắt xe lên với em một, hai lần. Kỷ niệm tôi nhớ nhất là nắm tay em đi hồ t́nh yêu và nguyện ước, có lần, tôi ở hồ đợi em suốt một buổi chiều, chờ em tan học chỉ để nh́n một cái rồi lại lặn lội về.
4 năm kết thúc, hai đứa bước vào làm luận án, tôi không có thời gian lên thăm em. Và từ đó, em nghĩ, tôi không c̣n thương em nhiều nữa, hai đứa dần xa nhau.
"Em c̣n nhớ mùi hương hoa sữa/Những buổi chiều ḿnh đón đưa nhau/ Những buổi chiều chung bước dưới mưa/ Kỷ niệm xưa đâu rồi?".

Ngày ra trường, chúng tôi hẹn nhau có công ăn việc làm th́ về chung một nhà. Hai bên gia đ́nh đều biết và đều ủng hộ.
Đâu ai ngờ, khi em đă ổn định việc làm, tôi vẫn lênh đênh. Em th́ hoàn thành ước mơ thành cô giáo trẻ, c̣n tôi vẫn là nhân viên của mấy công ty nhỏ.
Tôi tự ti về bản thân, sợ không thể gánh vác nổi gia đ́nh. Nhiều lúc, tôi không dám đối diện em. Hai đứa đă xa càng xa thêm và một ngày em nói dừng lại.
Ngày ḿnh xa nhau, mưa gió tầm tă, hai đứa ôm nhau khóc nhưng t́nh yêu th́ không nối lại được nữa rồi. Một đêm khác, tôi đày ḿnh dưới cơn mưa lạnh giá, em xót xa, tôi cũng xót xa.
4 năm chia tay, hai đứa luôn nhớ về nhau và theo dơi nhau. Em không yêu ai, tôi cũng vậy, luôn khép ḿnh tự kỷ. Em gái của em nhắn cho tôi: “Sao anh chị không t́m người mới đi? Anh thương chị em th́ hăy t́m người mới để chị ấy cũng lấy chồng”.

Tôi càng buồn hơn, t́m mọi thú vui để quên đi cảm xúc ấy: chơi cây cảnh, gà chọi… Một lần lang thang trên mạng, tôi thấy người ta hát ḥ giải tỏa tâm sự và ưu phiền. Rồi tôi cũng hát, cũng quay clip, v́ đó mà trở thành Lệ Rơi đầy sóng gió, thị phi như bây giờ.
Giờ th́ đă 2 năm rồi, kể từ ngày em lên xe hoa. Em không nói, không mời tôi, tôi nghĩ em sợ tôi đau ḷng. Em không biết, nh́n ảnh em mặc váy cưới, tôi rất vui v́ đă có người chăm sóc cho em.
"Cái rét đầu mùa lạnh lắm em ơi/ Đêm cô đơn ḿnh anh ôm gối chiếc/ Mùa đông này lạnh giá cả con tim/ Em lặng im để rồi t́nh ta chết".
Yêu nhau suốt 9 năm mà chia tay v́ lư do chẳng đáng gọi là lư do, rất xót xa. Đó giờ, tôi chưa từng nghiêm túc nghĩ đến ai v́ sợ những thị phi quanh tôi sẽ đem đến tổn thương cho họ.
Tôi quan niệm, t́nh yêu thật sự là khiến người cạnh ḿnh có cảm giác an toàn, hạnh phúc, mà bản thân tôi th́ chưa tốt lắm. Tôi chỉ mong, tương lai có một người có thể gạt qua mọi tai tiếng quanh tôi, yêu tôi thật dạ.
Last edited by PinaColada; 08-13-2017 at 01:48.
|