Trong cuộc sống có rất nhiều hoàn cảnh mà người thân trong 1 nhà phải chịu cảnh chia ly mỗi người 1 nơi. Thế nhưng nỗi niềm mong mỏi đoàn tụ vẫn luôn sống trong họ. Cuộc đoàn tụ của 2 anh em dưới đây khiến ai cũng phải rơi nước mắt. Roy Aspinall lần cuối cùng nh́n thấy em trai ḿnh Billy White là khoảng 28 năm về trước, khi Billy chỉ là một đứa trẻ sơ sinh c̣n nằm trong cũi.
Trong một lần t́nh cờ, sau khi tham dự buổi lễ tri ân Remembrance Sunday tại địa phương, người cựu chiến binh, Roy, đă vô t́nh trông thấy Billy đang ngồi bên vệ đường.
Từ nét mặt quen thuộc của người vô gia cư, Roy cảm thấy rất ṭ ṃ và hỏi thêm nhiều thông tin về gia đ́nh anh, trước khi nhận ra rằng họ chính là hai anh em ruột. Roy kể lại: “Tôi đang bước từ sân nhà thờ đến trạm bắt xe buưt th́ bỗng trông thấy anh chàng này ngồi ở bức tường gạch. Tôi cứ ngờ ngợ khuôn mặt ấy và tôi nghĩ ḿnh phải biết anh ta là ai. Anh ấy mang theo bên người một chiếc giỏ và chiếc túi ngủ”.
“Và tôi đă tiến lại gần, mời anh ấy một điếu thuốc rồi cả hai cùng ngồi nói chuyện”, người bố 6 con, 36 tuổi, chia sẻ về cơ duyên lạ kỳ của hai anh em.
“Cuối cùng tôi hỏi anh ta có phải tên William không. Anh ấy trả lời phải, nhưng sau này người ta gọi anh là Billy”. “Tôi mừng rỡ đến rơi nước mắt khi mọi chuyện được sáng tỏ. Ngay lập tức tôi bảo Billy gói ghém đồ đạc và đi theo tôi”.
Cả Roy và Billy đều là con ruột của Lorraine White, tuy nhiên v́ một số lư do của gia đ́nh, Roy phải đến dọn đến nhà người d́ và được bà nuôi dưỡng đến lớn, c̣n Billy sống cùng mẹ cho đến năm 10 tuổi th́ được gửi vào trung tâm xă hội chăm sóc.
“Tôi đến nhà thờ định ngồi một chút rồi đi kiếm chỗ ngả lưng cho tối nay. Bỗng nhiên có người đàn ông đến hỏi tôi đủ mọi thứ, hỏi về mẹ tôi và nói anh ta là anh ruột của tôi. Lúc đầu tôi thật sự không thể tin nổi”, Billy cho biết. Hiện nay Billy đă dọn về sống cùng với Roy tại Wigan, Greater Manchester, đồng thời hai anh em cũng tranh thủ chia sẻ những chuyện đă xảy ra trong gần 3 thập kỷ xa cách.
“Mẹ chúng tôi là người phụ nữ tuyệt vời và ngọt ngào nhất. Tôi ước Roy có thể gặp được bà có lẽ mọi chuyện đă khác”, Billy nói.
“Tôi cũng ước được gặp mẹ. Tôi chưa từng có cơ hội đó”, Roy tâm sự.
“Lúc c̣n nhỏ tôi từng nghe mẹ kể rằng tôi có một người anh trai, nhưng tôi chẳng hề biết ǵ về anh cả, thậm chí anh ấy sống ở đâu cũng không biết. Cho tới bây giờ, tôi vẫn c̣n sốc v́ tất cả mọi chuyện”, Billy chia sẻ.
Tuy rằng cả hai anh em Billy và Roy gặp lại như những người hoàn toàn xa lạ nhưng giữa họ lại có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho t́nh cảm giữa họ giống như được h́nh thành từ rất lâu rồi.“Tôi cảm thấy chúng tôi như chưa từng xa cách. Chúng tôi có khá nhiều điểm giống nhau. Chẳng hạn như tôi nghĩ chỉ có ḿnh tôi trong nhà là thích uống cà phê. Đến khi tôi hỏi Billy muốn uống ǵ, anh ta trả lời một ly cà phê với sữa và hai viên đường, chính xác là thứ mà tôi hay uống”, Roy phấn khích kể.
Billy tiếp tục: “Chúng tôi đều có lúm đồng tiền rất sâu. Mọi chuyện như một vụ nổ chấn động vậy, chúng tôi cười nói, thậm chí c̣n lặp lại lời nhau. Giờ đây anh em tôi đă có cơ hội cả đời này t́m hiểu về nhau”.