Cuộc đời có nhiều lúc gặp sóng gió, vui buồn. Thế mới là cuộc sống. V́ vậy muốn thanh thản cần học cách nói 2 chữ "
th́ thôi"!
Mỗi ngày được sống thanh thản chính là hạnh phúc lớn nhất cơi nhân sinh
Trăm năm không ngắn, cũng không dài. Vinh nhục thị phi trong đời vốn chẳng phải là điều quan trọng lắm. Sống khờ khạo một chút, phóng khoáng một chút cũng đâu mất ǵ, phải không? Ung dung, điềm đạm th́ sống lâu. Hối hả, vội vàng th́ thân tâm mỏi mệt, ḷng sinh oán khí, tâm ư hóa thành tro, quả là một chuyện không ai muốn.
Thời nay, người người lao ḿnh vào ṿng xoáy kim tiền, tranh đấu chỉ v́ chút lợi ích, nhọc thân tốn sức mong thu về được càng nhiều tiền của càng tốt rốt cuộc cũng chỉ là mong có một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc hơn.
Tuổi trẻ khí lực hăng hái, sôi nổi tráng kiện th́ chỉ mong sao kiếm được nhiều tiền. Đến khi về già, tiền bạc rủng rỉnh lại chỉ ước sao có sức khỏe và thời gian thanh xuân. Con người cứ sống trong cái nghịch lư như vậy đó.
Người thanh thản th́ lúc nào cũng nuôi dưỡng một tâm hồn bay bổng, tự tại, trái tim thỏa sức thổn thức với những niềm vui của cơi đời. Đồng thời, hăy quên đi tất cả vui buồn chốn trần gian, cơi tục. Hăy bước qua hết thảy mâu thuẫn, trái ngang. Hăy nhẹ nhàng xả bỏ hết thảy những niềm ân oán như phủi bụi trên bàn tay.
Và rồi bạn sẽ nhận ra cả một đời này không phải dành để oán hận một người không đáng, buồn đau những chuyện của ngày hôm qua. Hăy sống đơn giản, thanh thản, ông Trời sẽ có an bài tốt nhất.
Ở đời có thể không có nhà lầu xe hơi, bạc vàng một núi nhưng nhất định phải sở hữu mấy thứ này:
1. Một người tri kỷ
2. Một ấm trà ngon
3. Một sự thanh thản
Mọi chuyện dù lớn dù nhỏ, dẫu vui hay buồn, 10 năm sau nh́n lại cũng chỉ là một câu chuyện mà thôi.
Người gặp gỡ dù chân t́nh hay giả dối, dù yêu thương hay lợi dụng, 10 năm sau nh́n lại cũng chỉ là một cái tên mà thôi.
Gia cảnh dẫu nghèo hèn hay giàu có, công việc dẫu hiển vinh hay tầm thường, khi về già nh́n lại cũng chỉ là cơm ăn ngày ba bữa mà thôi.
Con cái dù ngoan hiền hay bất hiếu, lúc nhắm mắt xuôi tay cũng chỉ c̣n là duyên phận đă qua mà thôi.
Thế nên
Cầu mà không đắc, hi vọng rồi thất vọng, nỗ lực rồi công cốc, gặp những chuyện không như ư toại ḷng, “th́ thôi…”
Làm ǵ có ai trong đời toàn gặp chuyện tốt lành? “Vạn sự như ư” chỉ là lời chúc vĩnh viễn không thành sự thật. Nghịch cảnh thực ra là món quà, trong nghịch cảnh mới luyện nên vàng kim chói sáng.
Yêu người mà chẳng được người đáp lại, “th́ thôi…” Không có duyên th́ chẳng thể cưỡng cầu, duyên đến duyên đi thảy đều là phúc.
Thực ḷng đối đăi mà vẫn bị hiểu lầm, bị oán trách mắng mỏ, “th́ thôi…” Nào có ai có trách nhiệm phải tốt bụng với ta? Ta lương thiện là bản tính Trời sinh, ác duyên ấy coi như là hoá giải.
Nỗ lực làm việc, mà công chẳng thành, danh chẳng toại, “th́ thôi…” Nếu là một công việc lương thiện, có ích, chỉ cần có cơm ăn áo mặc là được rồi. Đâu phải ai sinh ra trên đời cũng để thành tỷ phú với minh tinh?
Kiếp người ngắn ngủi, đừng cố chấp quá làm ǵ, quan trọng nhất vẫn làm tâm an, ḷng thanh thản.
Những lúc dù đă nhọc ḷng, gắng sức nhưng cuộc đời vẫn chẳng như ư muốn, hăy nhẹ nhàng nói hai chữ “th́ thôi”