Ở đời những việc làm đúng luôn được tôn vinh và khen ngợi và chỉ có những việc làm sai mới đáng bị lên án. Vậy mà giờ ở VN th́ ngay cả việc làm đúng cũng có thể bị giết hại. Dưới đây là 1 trường hợp điển h́nh cho thực trạng này.Cái chết đớn đau và tức tưởi của anh Mai Xuân Lan (mới 32 tuổi) khi nhắc nhở một thanh niên 16 tuổi chuyện vượt đèn đỏ làm nhiều người rùng ḿnh trước hành vi bộc phát đáng sợ. Phải chăng, ra đường chúng ta cứ "im lặng" trước cái sai của người khác, nhất là trong những t́nh huống giao thông. Trưa 4.4, trên khi đang trên đường đi làm về, khi qua giao lộ ở đường Hùng Vương, thấy Lê Văn Hoài (16 tuổi, trú KP.1, P.Đông Thanh, TP.Đông Hà, Quảng Trị) đi xe máy điện chở theo bạn gái lạng lách, vượt đèn đỏ, anh Lan (32 tuổi, trú KP.5, P.2, TP.Đông Hà) đă có những nhắc nhở.
Thế nhưng khác với những thiếu niên khác ở cái tuổi 16 c̣n chưa nhiều hiểu biết, Hoài không nghe mà c̣n to tiếng với anh Lan. Khi hai bên căi vă th́ Hoài rút con dao bấm, đâm vào bụng anh Lan. Ngay sau đó, Hoài đă bị người đi đường bắt giữ giao cho công an c̣n anh Lan được đưa đến bệnh viện.
Nhiều người bức xúc, rùng ḿnh trước hành vi của Hoài. Ai biết được sự việc cũng tự hỏi rằng ngày nay, cứ ra đường nên im lặng cho lành, hay phê b́nh cái sai trái trước mắt (nhất là trong các t́nh huống giao thông) khó đến như vậy sao?Khi được đưa về công an P.1 (TP.Đông Hà) để cơ quan chức năng lấy lời khai, Hoài không hề khóc lóc hay sợ sệt mà b́nh tĩnh kể rành rọt lại sự việc. Được biết, cậu thiếu niên này đă bỏ học mấy tháng trước...
Trong khi đó, tại bệnh viện, anh Lan đă rơi vào cơn nguy kịch. Các bác sĩ của BV Đa khoa tỉnh Quảng Trị cho biết cú đâm sắc lẹm đă trúng động mạch chủ ở bụng, gây chảy máu trong và anh Lan bị mất máu trầm trọng. Ngặt nỗi anh Lan có nhóm máu A, bệnh viện không đủ máu nên nhiều y bác sĩ đă phải lên Facebook kêu gọi các t́nh nguyện viên cho máu, cứu người...
Tuy nhiên, dù rất nỗ lực nhưng đến 20 giờ đêm 4.4, các bác sĩ đành phải đồng ư cho anh Lan ra viện theo nguyện vọng của gia đ́nh và người đàn ông tội nghiệp này đă trút hơi thở cuối cùng tại nhà vài phút sau đó.
Bỏ lại vợ trẻ, con thơ vừa mới sinh
Sáng 5.4, PV Thanh Niên t́m về nhà anh Lan. Nhà anh tuy nằm giữa TP.Đông Hà nhưng lại khuất trong 1 con hẻm nhỏ xíu. Dù c̣n sớm, nhưng rất nhiều người đă vào ra để lo hậu sự cho anh. Nói là nhà của anh Lan nhưng thực ra đây là nhà của bố mẹ anh, chiều ngang của ngôi nhà chưa đến 4 m, vợ con anh đang ở ké...Bà con cḥm xóm dường như vẫn chưa tin rằng, anh Lan đă ra đi. Ông Trần Công Thành (Bí thư chi bộ KP.5, P.2) cho hay cả khu phố này không ai không biết anh Lan là người đàng hoàng, chăm lam chăm làm, có đạo đức tốt, chưa hề có một điều tiếng ǵ ở địa phương.“Cháu nó học hành xong rồi ra từng đi làm xây dựng ở bên ngoài. Mấy năm trở lại đây, Lan về làm nghề nhân viên thị trường cho 1 công ty chuyên lắp ráp sản xuất xe đạp, xe máy điện trên địa bàn. Thấy cũng ổn định cả rồi. Ai ngờ...”, ông Thành buồn bă nói.
Trong khi đó ông Mai Xuân Đề (59 tuổi, bố ruột anh Lan) mếu máo cho Thanh Niên hay, ông có 3 người con trai, một người đă qua đời cách đây mấy năm, giờ đến lượt anh Lan.
“Không phải v́ con tôi mà tôi bênh nhưng thằng Lan nó hiền lắm. Ở nhà nó cũng ít khi to tiếng với ai huống là ra đường. Người ta nói Lan có lớn tiếng với cậu thiếu niên kia, tôi đoán chắc do cậu đó hỗn quá...”, ông Đề nói.
Cũng theo ông Đề, anh Lan cũng chỉ vừa mới lấy vợ, con mới được 5 tháng tuổi. “Tôi về nghỉ chế độ lâu rồi, vợ Lan trước làm giáo viên ở trường mầm non tư thục nhưng giờ đă nghỉ sinh, cả gia đ́nh trông chờ cả vào đồng lương của Lan. Giờ đây, Lan qua đời, tôi nh́n vợ con Lan mà không sao cầm được nước mắt”, ông Đề xúc động.
Tôi ra về khi ông Đề quay vào để kịp làm lễ khâm liệm cho anh Lan. Người ta bảo anh mất vào ngày 30 âm lịch nên cần phải được tụng kinh cho siêu thoát.
Dáng h́nh người cha già lập cập đi vào khu vực đặt quan tài của con trai trong tiếng chuông mơ của các nhà sư, trong tiếng khóc của người con dâu trẻ tuổi... thật xót xa, ám ảnh.
32 tuổi và đứa con thơ 5 tháng tuổi c̣n đỏ hỏn, con số và h́nh ảnh ấy cứ ám ảnh chúng tôi.
Ra đường, chúng ta cứ im lặng cho lành chăng?
|
|