Thế nào là hạnh phúc mà con người ta suốt đời đi kiếm t́m mà không thấy. Có nhiều điều cần biết để hạnh phúc, nhưng quan trọng nhất là biết ĐỦ.
Con người ai cũng mong muốn t́m kiếm 1 cuộc sống hoàn mỹ. Nhưng thực tế th́ chẳng ai có được điều đó, ngay cả những người giàu có nhất.
Cuộc sống chẳng cho ai tất cả. Người có tiền chưa chắc đă có t́nh cảm như ư, người có t́nh yêu lại chưa chắc đă nhiều tiền. Người có cả t́nh, tiền chưa chắc đă có sức khỏe, người có sức khỏe cũng chưa chắc trải nghiệm được nhiều thứ mà ḿnh mong muốn...
Vậy suy cho cùng, làm thế nào để t́m kiếm cho ḿnh niềm vui, hạnh phúc trong đời? Cách duy nhất và cũng câu trả lời duy nhất cho câu hỏi này là BIẾT ĐỦ.
Biết đủ là trí tuệ lớn ở đời
Biết đủ tức là không quá đ̣i hỏi, không quá tham lam, đừng quá khó để bằng ḷng với điều ǵ đó.
Đừng được voi đ̣i tiên, bất chấp tất cả để tranh quyền đoạt lợi, v́ danh vọng mà tham lam.
Người biết đủ mới là người giàu có nhất trong thiên hạ, bởi v́ biết đủ, họ sẽ không cần quá nhiều vật chất để lấp đầy tâm linh hư không, biết đủ sẽ khiến họ trở nên giàu có về mặt tâm hồn, tinh thần.
Con người sống trên đời, dục vọng quá lớn, ham muốn quá nhiều sẽ chỉ khiến tâm mệt mỏi.
Hạnh phúc đến từ trái tim biết đủ, niềm vui đến từ sự giàu có về mặt tinh thần.
Sinh mệnh là của chúng ta, chúng ta sống cho chính ḿnh chứ không sống cho người khác xem. Hm nay sống vui vẻ hạnh phúc hơn ngày hôm qua, như thế mới là sống, mới không lăng phí cuộc đời.
Danh và lợi có đem lại hạnh phúc cho con người?
Từ xưa đến nay, có bao nhiêu người cả đời lao tâm lao lực, đến lúc vinh hoa phú quư, công thành danh toại tưởng rằng như thế là hạnh phúc, khoái hoạt. Nhưng quay đầu lại nh́n th́ hóa ra, hạnh phúc lại không phải ở nơi ấy… Người như vậy ở nơi nào cũng có, họ rốt cuộc cuối cùng là thành công hay thất bại?
Người biết đủ sẽ không chọn cách sống như vậy, họ cự tuyệt cách sống “chui đầu vào cái giỏ danh lợi”, bởi v́ họ biết sẽ bị “danh lợi” làm khổ cả đời. “Danh lợi” tuy rằng ở một mức độ nào đó sẽ khiến con người khoái hoạt hạnh phúc nhưng dục vọng “danh lợi” măi cứ giăn nở ra vô hạn th́ chỉ có thể làm cho người ta thống khổ mà thôi. Cho nên, cổ nhân giảng: “Thấy đủ thường vui!”.
VietBF © sưu tầm