Một quư cô rất thanh lịch ngồi trên chuyến bay tới Thụy Sĩ. Cô ngồi cạnh một vị linh mục điển trai và nói với ông: "Xin lỗi, thưa Cha, con xin cha làm phúc?". "Ồ tất nhiên rồi, cô gái trẻ, ta có thể giúp ǵ được đây?".
"Chuyện là thế này ạ. Con đă tốn nhiều tiền để mua một dụng cụ cạo lông mới rất tinh xảo. Nhưng con đă mang vượt quá số hàng đă khai báo và sợ rằng hải quan sân bay sẽ tịch thu mất. Liệu cha có giúp con giấu nó trong vạt áo thầy tu của cha được không ạ?"
"Ồ, tất nhiên ta có thể, nhưng con phải hiểu rằng ta không thể nói dối"
"Cha có khuôn mặt trung thực như vậy. th́ con dám chắc sẽ không có ai hỏi ǵ đâu ạ"; nói rồi cô đưa dụng cụ tinh xảo đó cho ông cha xách giùm.
Máy bay hạ cánh, lúc qua cửa hải quan, người ta hỏi ông linh mục: "Thưa cha, ngài có hàng cần khai báo không ạ?"
"Từ đầu đến thắt lưng, ta không có ǵ khai báo với con cả", - Ông cha đáp lời.
Thấy câu trả lời có vẻ lạ tai, anh nhân viên hải quan hỏi tiếp: "Thế từ thắt lưng trở xuống cha có cái ǵ không ạ?"
Ông linh mục: "Ở đó ta có dụng cụ nhỏ bé rất tuyệt vời dành cho phụ nữ, nhưng nó chưa bao giờ được dùng đến"
Các nhân viên hải quan cười ồ lên: "Cha qua đi, người tiếp theo!".
*VietBF@sưu tập