Anh Thái dâm học cùng trường Đại học Đại Du với tôi, nhưng trên tôi một khóa. Hai anh em đều là thủ khoa và đều là những sinh viên xuất sắc nên thường xuyên gặp gỡ nhau ở các buổi lễ biểu dương, khen thưởng của trường, nhờ thế mà quen và chơi thân với nhau. Anh Thái tốt nghiệp đại học là học luôn lên thạc sĩ, c̣n tôi ra trường lại đi xin việc làm luôn, mỗi người một chí hướng nên từ đó cũng ít gặp và mất liên lạc.
Sáng nay tôi đi nộp hồ sơ học thạc sĩ. Đang vội mà đợi xe buưt lâu quá, thấy bác xe ôm bên kia đường, tôi vẫy luôn để đi cho kịp. Bác xe ôm thấy có khách gọi th́ hồ hởi lao tới, rồi khi bác tới gần, tôi mới há hốc mồm và ngớ người nhận ra: chính là anh Thái dâm. Anh Thái dâm cũng đă nhận ra tôi, hai anh em gặp lại nhau mừng mừng tủi tủi…
Anh hỏi thăm t́nh h́nh của tôi, tôi bảo là em ra trường xong không xin được việc, chả biết làm ǵ nên đành đi học thạc sĩ. Tôi hỏi thăm t́nh h́nh của anh, anh bảo là anh học thạc sĩ xong không xin được việc, chả biết làm ǵ nên đành đi chạy xe ôm. Tôi hỏi anh từ đây đến trường đại học Đại Du – nơi tôi nộp hồ sơ học thạc sĩ – anh định lấy bao nhiêu, anh bảo người ngoài anh sẽ lấy năm chục, nhưng anh em ḿnh là chỗ thân quen, cùng đại học, cùng thủ khoa, nên anh lấy rẻ ba chục…
Tôi vui vẻ lên xe. Đang cài mũ bảo hiểm chuẩn bị đi th́ có một thằng mặt non choẹt tay ôm bộ hồ sơ lơ ngơ bước lại chỗ chúng tôi và cất giọng rụt rè: “Hai anh cho em hỏi đường đến đại học Đại Du với ạ?”. Anh Thái nghe vậy th́ tận t́nh chỉ bảo: “Em cứ đi thẳng, tới chỗ con xe tải th́ rẽ phải, đi tiếp đến nhà hàng lẩu Thái th́ rẽ trái, rồi đi qua cả cửa hàng bán bún chả, khi nào gặp cái băi rác thôi thối là tới”.
Đợi cho cái thằng lơ ngơ mặt non choẹt đó cảm ơn và bước đi khuất sau con xe tải rồi, tôi mới thắc mắc: “Nó hỏi trường đại học Đại Dương mà, sao anh lại chỉ nó ra chợ người?”. Anh cười, bảo: “Nh́n cái hồ sơ nó cầm trên tay, anh biết ngay là nó nộp hồ sơ thi vào đại học Đại Du. Em thử nghĩ xem, nó thi đỗ vào đó rồi th́ sao?”. “Dạ, th́ nó sẽ học tiếp lên thạc sĩ ạ!” “Học thạc sĩ xong rồi th́ sao?”. “Dạ, nó lại đi chạy xe ôm ạ!”…
Nói đến đó, tôi ngẩn người, và đă tự t́m ra câu trả lời: Đúng rồi! Nó mà chạy xe ôm th́ sẽ ảnh hưởng đến cái nồi cơm của anh Thái. Anh Thái đâu dại ǵ đi giúp cái kẻ mà trong tương lai khả năng cao nó sẽ là đối thủ cạnh tranh với ḿnh…
“Nhưng sao anh lại đồng ư chở em đến đại học Hàng Họ? Em đang đi nộp hồ sơ học thạc sĩ, tương lai nhiều khả năng cũng sẽ làm xe ôm và tranh miếng cơm của anh đấy!” – Nghe tôi hỏi, anh Thái cười, giọng bùi ngùi: “Anh em ḿnh th́ khác, v́ là chỗ thân quen, lại cùng đại học, cùng thủ khoa, cùng thạc sĩ, nhường khách cho nhau c̣n được, chứ ai đi tranh khách của nhau bao giờ!”.
VietBF@sưu tập