Có ba con rận, án ngữ ba lănh địa: con thứ nhất chiếm 2 quả đồi to đùng, con thứ hai chiếm được một rừng cây rậm rạp, rậm rạp đến nỗi ai vào th́ khỏi t́m thấy đường ra, con thứ ba chiếm một cái hang sâu hoắm, nói thật có anh nào chót rơi vào th́ khỏi phải t́m đường về với vợ nuôi... ba con rận có một thói quen là cuối tuần bao giờ cũng hội họp, trà đá thuốc lá, kể chuyện hàn huyên, bô lô ba la,...
Tuần rồi chúng lại họp:
– Hôm qua (con thứ nhất kể), chỗ tao chả hiểu sao, đồi núi rung chuyển, 2 quả đồi chỗ tao, b́nh thường cứng cáp trơ trơ là thế, thế quái nào mà tối qua cứ trồi lên, thụt xuống, vặn bên nọ, vẹo bên kia, tao bị trượt dốc mấy phát, tí chết, hết cả hồn!!
– Thế đă là ǵ (con thứ hai tiếp), miẹ, trong rừng chỗ tao đêm qua mới thảm, tao nghĩ chắc phải băo cấp 12, thôi th́ cây cối cứ gọi là rạp cả xuống, vật bên này, vă bên kia, thỉnh thoảng, tao thấy hàng chục cây như bị ai túm kéo lên ầm ầm, chỉ sợ bị nhổ cả gốc, tao tưởng hôm nay không ngồi được ở đây mà tán phét với bọn mày ấy chứ.
– Tao mới nhục (con thứ ba), đang đêm ngủ ngon, thế đếk nào có một con khủng long to tướng, đầu trọc lốc tḥ cổ vào, thấy tao, nó chả chào hỏi ǵ cả, nhổ băi nước bọt to tướng rồi biến thẳng.
VietBF©sưu tập
|