Cách một doanh nhân Đức đánh cắp tên lửa mới nhất của Mỹ cho Moscow. Manfred Ramminger trong nỗ lực cứu công ty xây dựng của ḿnh đă t́nh nguyện trở thành điệp viên Liên Xô.
Manfred Ramminger.
Các sĩ quan t́nh báo Liên Xô đă quen với những điệp viên có ư thức hệ. Nhiều siêu điệp viên đă thu được thông tin tuyệt mật do niềm tin chính trị của họ thúc đẩy và những ǵ họ coi là làm việc v́ lợi ích của nhân loại. Trong khi, một số người khác làm việc đó v́ tiền.
Bằng cách này hay cách khác, cuộc đời của một điệp viên thực thụ có rất ít điểm chung với các bộ phim James Bond nổi tiếng thế giới. Đôi khi các dịch vụ t́nh báo tuyển dụng ngay cả những ứng viên ít có khả năng nhất. Một điều tương tự đă xảy ra vào cuối những năm 1960 khi Manfred Ramminger, một kiến trúc sư người Đức, một tay đua xe và một tay chơi, t́nh nguyện đánh cắp tên lửa mới nhất của Mỹ cho Liên Xô.
Đáng kinh ngạc hơn nữa là ông đă chuyển nó sang phía bên kia bức màn sắt bằng đường bưu điện thông thường.
Doanh nhân, tay chơi, gián điệp Liên Xô
Là một cư dân của Tây Đức, Ramminger thích thú với những thú vui trong cuộc sống. Là một kiến trúc sư dám nghĩ dám làm, ông đă xây dựng bất cứ thứ ǵ mà khách hàng của ḿnh muốn. Ông cũng là một tay chơi khao khát sự chú ư của phụ nữ, một tay đua xe hơi và một người yêu ngựa thuần chủng.
Tuy nhiên, vào những năm 1960, vận may của ông trở nên tồi tệ hơn sau khi các đường gờ thạch cao bị sập trong rạp chiếu phim mà công ty ông đă xây dựng. Tai họa xảy ra ngay giữa một bộ phim và toàn bộ ṭa nhà phải được làm lại. Sự suy sụp về tài chính đang ŕnh rập Ramminger, điều này chắc chắn sẽ buộc ông phải sa thải thư kư của ḿnh và bán chiếc Maserati màu xanh lam của ḿnh.
Không phải là một phần của kế hoạch của ḿnh. Những sự kiện xảy ra sau đó là nỗ lực tuyệt vọng của tay chơi người Đức để bảo vệ sự giàu có và lối sống xa hoa của ḿnh.
Josef Linowski, một kỹ sư người Ba Lan làm việc cho Ramminger, xuất hiện tại đại sứ quán Liên Xô ở Rome vào ngày 26 tháng 8 năm 1966, để nói rằng công ty của ông có thể cung cấp cho người Nga bất cứ thứ ǵ mà họ không thể mua một cách hợp pháp. Thủ đô của Ư được chọn để đưa ra thông điệp v́ lư do đơn giản là một chuyến thăm như thế này sẽ thu hút sự chú ư của các cơ quan phản gián ở Đức. Ư đă an toàn hơn về vấn đề này.
Các nhà ngoại giao Liên Xô đă chuyển lời đề nghị tới Moscow. Các quan chức GRU đă suy nghĩ về điều đó và quyết định họ muốn hiểu rơ hơn về người Đức đặc biệt này. Ramminger, một người đam mê cưỡi ngựa, được mời đến Moscow với lư do tham quan một cuộc triển lăm ngựa quốc tế và gặp gỡ các sĩ quan t́nh báo Liên Xô.
Họ đă đạt được một thỏa thuận, nhưng không rơ chính xác những ǵ người Đức sẽ cung cấp cho Liên Xô. Ramminger tuyên bố rằng ông có thể chạm tay vào thiết bị tên lửa. Sau khi trở về Tây Đức, ông thông báo rằng ông có thể đánh cắp tên lửa Sidewinder.
Manfred Ramminger với chiếc Ferrari 250GTO tại Nurburgring 1000Ks Grid lần thứ 20. Ảnh Getty
Vụ trộm thế kỷ
Sidewinder là tên lửa không đối không có điều khiển do người Mỹ phát triển, vào thời đó, ngoài Mỹ ra chỉ có Nhật Bản và Đức sử dụng. Liên Xô đă có trong tay phiên bản đầu tiên của tên lửa, nhưng Ramminger đă đề nghị cung cấp bản sửa đổi mới nhất. Sẽ trở thành một chiếc cúp tuyệt vời nếu nó có thể được lấy trong t́nh trạng không bị hư hại. Thật vậy, điều đó nghe có vẻ quá tốt để trở thành sự thật, v́ vậy Ramminger được mời đến Moscow một lần nữa để tham khảo ư kiến. Ông phớt lờ lời mời và đến thủ đô Liên Xô sau đó, sau khi công việc được thực hiện.
Ramminger được đưa đến khách sạn Ukraine, tại đây ông kể về những việc ḿnh đă làm. Hóa ra Ramminger đă tuyển dụng Wolf-Diethardt Knoppe, một phi công Luftwaffe cũng muốn có một số tiền mặt, và bộ ba gồm Ramminger, Knoppe và Linowski chỉ đơn giản là đánh cắp tên lửa từ Căn cứ Không quân Neuburg ở Bavaria.
Knoppe biết rơ về giao thức bảo mật và hệ thống báo động và đă tạo ra một chiếc ch́a khóa nhà kho bằng đất sét, Linowski đă sử dụng nó để tạo một bản sao. Linowski sau đó mua một bộ dụng cụ dành cho tên trộm nghiệp dư bao gồm móc khóa, máy cắt dây, ḱm… trong khi Ramminger thuê một thang nâng thủy lực và một xe đẩy tay.
Thời tiết mùa thu ở Bavaria có thể khá xấu, v́ vậy những kẻ chủ mưu đă lợi dụng sương mù dày đặc để tiếp cận căn cứ không quân vào ngày 23 tháng 10. Ramminger sử dụng thang máy để đưa Linowski, Knoppe và chiếc xe đẩy qua bức tường dây thép gai. Sau đó, họ chỉ khoét một lỗ xuyên qua hàng rào dây xích. Knoppe tắt báo động và Linowski đột nhập vào nhà kho. Họ mang tên lửa ra ngoài, khóa lại và cài đặt lại báo động.
Knoppe về nhà, trong khi những người khác chuyển quả tên lửa sang ô tô của Ramminger và bọc nó trong một chiếc chăn. Sidewinder quá dài so với phương tiện, v́ vậy Ramminger chỉ cần đập vỡ một trong các cửa sổ và lái xe với một tên lửa không đối không được bọc trong áo khoác và chăn tḥ ra ngoài.
Tên lửa AIM-9 Sidewinder. Ảnh Getty
Những ǵ xảy ra tiếp theo là ngoài tiền lệ.
Ramminger tuyên bố các mảnh tên lửa là phụ tùng thay thế của phương tiện và vận chuyển chúng qua đường hàng không.
Điều này có thể đánh dấu sự kết thúc của chiến dịch v́ hộp gỗ chứa tên lửa đă bị thất lạc trên đường bay. Các gói đă được vận chuyển đến đích sai do nhầm lẫn. Ramminger vô cùng tức giận đă thông báo cho đại diện của Lufthansa, v́ vậy họ đă t́m thấy chiếc hộp và nó đă đến được Moscow một cách an toàn, mặc dù bị chậm trễ.
Người dân ở Moscow khá ngạc nhiên. GRU đă trả cho Ramminger 92.000 mác deutsche, hay 8.500 đô la (một khoản tiền đáng kể vào những năm 1960), và ông ra đi một cách vui vẻ.
Một kết thúc ô nhục
Đại sứ quán Liên Xô tại Rome đă nhận được một lá thư khác từ Ramminger vào năm 1968, trong đó ông hứa sẽ mua thiết bị định vị vô tuyến. Moscow muốn biết thêm chi tiết, nhưng một lần nữa, Ramminger đă không lăng phí thời gian trao đổi thư từ và chỉ đơn giản là đánh cắp các thiết bị được thèm muốn từ một pḥng trưng bày. Ông đến Moscow vào mùa hè năm 1968 và ông không đến tay không.
Tuy nhiên, đó là thành công cuối cùng của ông với tư cách là một điệp viên. Cùng năm 1968, cơ quan phản gián của Đức đă bắt được bộ ba và đưa họ ra ṭa v́ vụ trộm Sidewinder. Đó thực sự là lỗi của họ. Knoppe quá tự do với tiền của ḿnh, trong khi Linowski đi xa đến mức nói với những người trong quán bar rằng anh ta là một đặc vụ tồi tệ. Tuy nhiên, tất cả họ đều nhận được những bản án gần như rất nhẹ.
Ramminger và Linowski mỗi người 4 năm, trong khi Knoppe chỉ 3 năm 3 tháng.
Sau khi được trả tự do, Ramminger đă cố gắng nối lại quan hệ với Moscow, nhưng GRU không quan tâm đến một đặc vụ đă làm lộ vỏ bọc của ông ta. Ramminger sau đó đă bị bắn tại một băi đậu xe ở Antwerp bởi những tên tội phạm vô danh. Nó không phải là chính xác rơ ràng những ǵ đă xảy ra. Đó có thể là sự trả thù của các cơ quan an ninh Đức, hoặc rất có thể Ramminger đă dính líu đến mafia.
VietBF@ sưu tập