Tại sao ḥn đảo nhỏ ở Địa Trung Hải này có thể khiến con người sống lâu hơn?
Ngay từ trước Công nguyên, trên đảo đă tồn tại những khu rừng sồi rậm rạp và những vườn nho, cũng như nguồn suối nước nóng phong phú, tên gọi "khu nghỉ dưỡng sức khỏe" của nó có được truy vấn từ 2.500 năm trước. Vào thế kỷ 17, tổng giám mục địa phương đă mô tả nó như sau: "Điều đáng khen ngợi nhất về ḥn đảo này là chất lượng không khí và nước của nó tốt đến mức cư dân sống trường thọ và những người sống trên trăm tuổi không phải là hiếm."
Trước khi câu chuyện của ông Moraitis được tiết lộ, một nhóm nghiên cứu đă nhận thấy rằng tuổi thọ trung b́nh của cư dân Ikaria dài hơn so với người b́nh thường, không chỉ vậy, ngay cả khi mắc bệnh ung thư hay bệnh tim mạch, họ cũng sống lâu hơn người b́nh thường từ 8 đến 10 năm, xác suất phát triển bệnh trầm cảm, mất trí nhớ hay bệnh Alzheimer chỉ bằng 1/4 so với mức trung b́nh.
Một trong số ít bác sĩ trên đảo, bác sỹ Ilias Leriadis cho biết: "Người dân ở đây ngủ muộn, dậy cũng muộn, và nhất định không thể thiếu giấc ngủ trưa. Pḥng khám của tôi không mở cửa cho đến 11 giờ sáng, v́ c̣n quá sớm và chẳng có ai đến".
Ông ấy dọn một chiếc bàn trên hiên ngôi nhà nghỉ dưỡng của ḿnh cùng với ô liu, hummus, bánh ḿ Ikaria và rượu vang. Sau khi nhấp một ngụm rượu, ông tiếp tục: "Bạn có để ư không? Ở đây không ai đeo đồng hồ, và rất ít đồng hồ chạy đúng. Nếu bạn mời mọi người đi ăn trưa, họ có thể đến vào lúc 10 giờ sáng, cũng có thể đến lúc 6 giờ chiều. Có thể nói là ở đây, chúng tôi không quan tâm nhiều đến thời gian."
Chế độ ăn uống, làm việc và nghỉ ngơi hàng ngày bất ngờ trở thành liều thuốc nâng cao sức khỏe
Ngoài ra, một loại đồ uống có tên là "sơn trà" cũng rất phổ biến trên đảo Ikaria, được làm từ các loại thảo mộc khô có thể t́m thấy ở khắp mọi nơi trên đảo và mọi người cũng đă quen uống loại đồ uống này sau một ngày bận rộn. Bác sỹ Leriadis cho biết: "Mọi người nghĩ rằng họ đang uống trà thông thường, nhưng những loại thực vật như bạc hà dại, hương thảo… là những loại thảo mộc truyền thống của Hy Lạp." Những loại thực vật này rất giàu polyphenol, có tác dụng chống oxy hóa và lợi tiểu, có thể điều trị huyết áp cao.
Mật ong cũng là thần dược không thể thiếu của mỗi gia đ́nh. Ikaria sản xuất nhiều loại mật ong có thể được sử dụng cho mọi thứ, từ điều trị vết thương đến giảm nôn nao hoặc điều trị bệnh cúm. "Người già ở đây thường ăn một th́a mật ong vào buổi sáng như một cách để chăm sóc sức khỏe hàng ngày."
Nhóm nghiên cứu đă đến thăm một số cư dân sống thọ ở địa phương, phương thức làm việc và nghỉ ngơi hàng ngày của họ giống như bác sỹ Leriadis mô tả: họ ngủ cho đến khi thức dậy một cách tự nhiên, làm việc trong vườn hoặc đất ruộng, ăn trưa rất muộn rồi chợp mắt. Khi mặt trời lặn, họ có thể đến thăm hàng xóm, hoặc hàng xóm đến thăm họ.
Nghiên cứu sơ bộ kết luận rằng: Người dân Ikaria chủ yếu ăn thực phẩm chưa qua chế biến, chẳng hạn như dầu ô liu, sữa dê và rượu vang với lượng vừa phải rất tốt cho sức khỏe. Ngoài ra, họ ăn ít đường tinh luyện, ăn cá nhiều hơn thịt và có thói quen ngủ trưa đều đặn, tất cả đều có lợi cho sức khỏe của họ.
Trong một khách sạn nhỏ ở phía tây Ikaria, phụ nữ địa phương tụ tập trong nhà hàng vào ban ngày để uống trà và tṛ chuyện. Sau giờ ăn tối, bàn được dọn sang một bên và khách sạn trở thành sàn nhảy. Cùng với âm nhạc truyền thống, mọi người vỗ tay khiêu vũ, nơi này trở thành một trung tâm giao lưu của địa phương.
Cha của chủ khách sạn, Thea Parikos, là người Mỹ và mẹ cô là người Ikaria, cô sinh ra và lớn lên ở Hoa Kỳ, có gia đ́nh và công việc, nhưng cô quyết định chuyển đến đảo sau khi sinh đứa con đầu ḷng và mở khách sạn này. "Không phải tôi không vui vẻ, tôi chỉ không muốn phải sống cuộc sống vội vă như vậy măi."
Thea tin rằng "những ǵ bạn ăn" không hoàn toàn là nguyên nhân khiến con người trường thọ, mà là cách sống trên đảo. "Ở đây người ta có thể thu nhập không nhiều nhưng không lo cơm ăn áo mặc v́ chúng tôi có thể tự túc, chúng tôi được sống vui vẻ bên người thân, bạn bè. Chúng tôi không vội vàng phải làm cho xong việc trong ngày, chúng tôi thong dong làm việc cho đến tối, cuối ngày, chúng tôi cũng không chỉ nằm bẹp dí trên chiếc ghế sofa."
"Đúng là đồ ăn trên đảo ngon hơn ở Mỹ. Nhưng tôi nghĩ vấn đề quan trọng hơn là cách chúng tôi 'ăn': ngay cả vào giờ nghỉ trưa tại nơi làm việc, chúng tôi cũng thưởng thức đồ ăn một cách hoàn toàn thư giăn. Dù có ăn cùng ai, mọi người cũng đều rất vui vẻ, ở đây, mọi người vừa ăn uống vừa tṛ chuyện với nhau."
VietBF@Sưu tầm