Nửa đêm, người vợ thức giấc. Không thấy chồng nằm bên cạnh, nàng liền khoác váy ngủ lên người, đi xuống tầng dưới và thấy chồng đang ngồi bên ly cà phê, vẻ mặt trầm tư, ánh mắt hướng về nơi vô định, thỉnh thoảng lại lặng lẽ lau nước mắt.
- Có chuyện ǵ không ổn hả ḿnh? – Nàng hỏi – Sao ḿnh lại xuống đây ngồi giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?
Chàng trả lời bằng một câu hỏi:
- Em có nhớ cái ngày chúng ḿnh ḥ hẹn nhau cách đây 20 năm không, ngày em tṛn 16 tuổi ấy?
- Dạ, có! – Nàng đáp.
- Thế em có nhớ lúc ba em bắt quả tang chúng ḿnh đang t́nh tự không? – Chàng hỏi tiếp.
- Có, em nhớ chứ! – Nàng thẽ thọt.
- Em có nhớ gương mặt ba khi chĩa súng vào mặt anh và gầm lên: "Mày chọn lấy con gái tao hay chọn ở tù 20 năm?"
- Dạ, em vẫn nhớ!
Một lần nữa, chàng lau nước mắt trên g̣ má rồi cất giọng âu sầu:
- Em biết không, lẽ ra hôm nay là ngày anh được ra tù đấy.
Nửa đêm tỉnh dậy không thấy chồng đâu, cô gái xuống tầng và thấy chồng ḿnh đang ngồi trầm ngâm, nh́n xa xăm, thi thoảng gạt nước mắt. Nghĩ chồng có chuyện buồn nên cô nàng tiến lại hỏi thăm. Ông chồng gợi lại kỷ niệm xưa, cái ngày vợ chồng hẹn ḥ cách đây 20 năm, ngày cô vợ tṛn 16 tuổi. Lúc đang t́nh tự th́ bị bố vợ bắt gặp, và chĩa súng vào mặt hỏi anh chàng chọn lấy con gái ông hay đi tù 20 năm. Anh chàng đang ngồi khóc, tiếc nuối về quyết định của ḿnh. Nếu ngày xưa chọn đi tù th́ hôm nay sẽ là ngày ra tù của anh. Nhưng anh lại chọn lấy cô chẳng khác nào hưởng án tù chung thân. Khổ thân anh chàng v́ một chút bồng bột sai lầm tuổi trẻ mà...!
VietBF©sưu tập