Có hai người đang tr.a.nh c.ă.i rất k.ịch l.iệt.
Một người nói: 4 x 4 = 16. Một người nói: 4 x 4 = 17
Cả hai không ai chịu nhịn ai, cứ c.ă.i qua c.ăi lại mà chẳng phân thắng b.ại nên bèn l.ôi nhau lên quan huyện phân giải.
Nghe xong câu chuyện, quan huyện phán:
– Người nói 4 x 4 = 17 được thả cho về nhà.
– C̣n nói 4 x 4 = 16 ở lại, l.ôi ra ngoài đ.á.nh 50 hèo cho bớt n.g.u đi!
Người nói 4 x 4 = 17 hí hửng đi về nhà, c̣n người kia sau khi bị đ.á.nh 50 hèo xong vẫn ấ.m ứ.c liền vào hỏi quan huyện:
– Tại sao con nói đúng mà quan vẫn cứ đ.á.nh con?
Quan huyện nói:
– Cái t.ội của m.ày rất lớn con à, đó là v́ mày biết 4 x 4 = 16 là đúng mà vẫn đi c.ă.i nhau với một n.g.u. Đă biết nó n.g.u mà lại tốn thời gian v́ một đ.ứa n.g.u, c.ố ch.ấp như m.ày nên bị đ.á.nh là phải. C̣n n.g.u kia ta thả nó về xă hội để xă hội dạy cho nó thấy là nó n.g.u như thế nào, c̣n m.ày có nói đến thế nào đi chăng nữa nó vẫn không khôn ra được đâu.
VietBF@sưu tập