Sự ra đi của nghệ sĩ Minh Thuận để lại niềm thương tiếc vô hạn trong ḷng nhiều người. Chính v́ vậy, đám tang của anh thu hút đông đảo không chỉ nghệ sĩ mà c̣n nhiều người hâm mộ tham dự. Tuy nhiên bên cạnh đấy, vẫn c̣n những con người thờ ơ, vô cảm xuất hiện trong đám tang nghệ sĩ này.
Trong hàng trăm bài báo đưa tin về đám tang nghệ sỹ Minh Thuận, tôi thực sự thấy sốc khi đọc được những thông tin bên lề, đó là những hành vi “kém duyên” (theo cách gọi của báo chí) của nhiều khán giả, khi chen lấn, xô đẩy, vẫy tay, cười tươi, chạm tay vào người các nghệ sỹ mỗi khi họ xuất hiện trên con ngơ dẫn vào tang gia nghệ sỹ Minh Thuận. Mặc dù những bài báo đó chỉ dùng từ “kém duyên” để phản ánh sự kiện này, nhưng với tôi, th́ đó thực sự là những hành động vô cảm.
Đỉnh điểm cho sự vô cảm ấy, là câu chuyện về một cặp vợ chồng đèo con đến đám tang, nhưng không phải để viếng và chia buồn với gia đ́nh người đă khuất, mà là để…xem ca sỹ. Lư do, trước khi mất, một trong những tâm nguyện của nghệ sỹ Minh Thuận là muốn được “nghe” những nghệ sỹ - bạn bè của ḿnh hát trong đám tang. Và để đáp lại ư nguyện đó, các nghệ sỹ đă tổ chức một đêm hát để chia tay Minh Thuận, trong đêm viếng cuối cùng, trước khi gia đ́nh đưa anh đi hoả táng.
Thông tin về “đêm nhạc” được công bố, và rất nhiều người đă ṭ ṃ muốn đến để…”xem ca nhạc”. Trở lại câu chuyện về cặp vợ chồng kia, khi bảo vệ nhất quyết không cho vào, th́ chị ta đă lớn tiếng: “Tôi tới đây xem ca sỹ chứ không xem đám ma, đám ma có ǵ xem”. Quả thật tôi đă thực sự bất ngờ và “uất nghẹn” khi đọc được đoạn hội thoại này trên báo. Thật nực cười! Đây là đám ma, và bạn bè anh em người ta hát cho linh hồn người khuất “nghe” theo ư nguyện của người chết, trong không gian đám tang, chứ có phải là một show ca nhạc miễn phí đâu mà chị đ̣i vào xem, mà chị lớn tiếng căi nhau với bảo vệ?
Tôi thực sự không hiểu người phụ nữ ấy nghĩ ǵ? Chẳng lẽ chị ta lại “thèm” xem ca sỹ đến mức bất chấp tất cả như thế? Tôi không tin, bởi ở mảnh đất Sài G̣n phồn hoa này, nhiều sô ca nhạc miễn phí có đầy đủ các ngôi sao, nhiều chương tŕnh ca nhạc “rợp trời sao” dành cho giới b́nh dân với giá vé rất thấp, th́ việc người dân được xem, được “chạm mặt” ngôi sao không phải khó khăn ǵ. Vậy th́, chỉ có sự vô cảm đến mất hết lư trí mới khiến cho con người ta hành động một cách phản cảm như vậy trong một đám tang cần sự trang nghiêm, tĩnh lặng.
Cùng câu chuyện “xem ca sỹ” phản cảm như nêu trên, th́ trong đám tang nghệ sỹ Minh Thuận, c̣n có nhiều những h́nh ảnh phản cảm khác, mà trong số đó, không thể không kể đến “anh chàng áo hồng” - người đă luôn toe toét cười và chen lấn trong đám đông để gặp các ngôi sao xin được “tự sướng” cùng họ. Khi bài báo phản ánh sự kiện phản cảm này xuất hiện, có rất nhiều độc giả đă chỉ trích, lên án và “ném đá” người thanh niên ấy. Trong trường hợp này, sự vô duyên đă biến thành vô tâm, bởi anh ta không một chút mảy may xót thương người đă khuất với tư cách là một đồng loại, chứ chưa nói đến việc tôn trọng cảm xúc của người thân, bạn bè nghệ sỹ Minh Thuận. Mục đích của kẻ vô tâm ấy, chính là những bức ảnh “tự sướng” với các ngôi sao để rồi về khoe trên trang cá nhân, như một chiến tích lẫy lừng.
Anh chàng áo hồng “kém duyên” đă bị nhiều nghệ sỹ thẳng thừng từ chối.
Sự vô cảm c̣n lan sang cả những người b́nh thường, không có dấu hiệu “bệnh” như cách mà nhiều độc giả đă gọi “anh chàng áo hồng” kia. Đó là những cô, những chú ở độ tuổi “toan về già”, con cháu đề huề, hay những thanh niên trẻ đang sống trong thời đại văn minh, vậy mà vẫn cứ chen lấn xô đẩy, cười toe toét vẫy tay, gọi toáng lên khi nghệ sỹ xuất hiện.
Đành rằng, “ṭ ṃ” là tính cách của bất kỳ ai, đôi khi đi ngang qua thấy nhiều nghệ sỹ xuất hiện cũng muốn dừng lại xem. Nhưng nếu có ư thức, th́ sẽ biết cách không gây ùn tắc giao thông, không cười nói vẫy tay náo nhiệt, không tranh căi với bảo vệ để đ̣i vào “xem ca sỹ”, không bất chấp danh dự để lao vào các nghệ sỹ xin được “tự sướng” cùng… Chắc hẳn những điều đó, ai cũng được học kể từ khi c̣n nhỏ, đó là văn hoá ứng xử tối thiểu của mỗi con người.
Bên cạnh việc kẻ xấu trà trộn vào đám tang để móc ví nghệ sỹ, th́ rất nhiều người được cho là có văn hoá (đối ngược với kẻ trộm cắp) lại cũng đang dần biến ḿnh trở thành những kẻ vô duyên, vô tâm, vô cảm. Nh́n những h́nh ảnh đu bám, trèo leo, reo ḥ tên nghệ sỹ trong các đám tang của các nghệ sỹ gần đây mà nhiều người đă không giấu nổi bức xúc buông những lời trách mắng rất nặng nề trên mạng. Âu cũng là một cách phản ứng tự nhiên của những người liêm sỉ. Chỉ mong rằng, những người đă từng là kẻ vô cảm trong đám tang Minh Thuận, hay đám ma các nghệ sỹ trước đây, hăy tự một lần đặt ḿnh vào vị trí thân bằng, cố hữu của người đă khuất, để có thể hiểu được nỗi đau của sự mất mát chia ly, từ đó điều chỉnh hành vi của ḿnh, để không c̣n những cảnh phản cảm, dở khóc dở cười diễn ra trong những đám tang nghệ sỹ nữa.
VietBF © Sưu Tầm