Sống trên đời, khi gieo nhân th́ ít ai nghĩ đến gặp quả. B́nh tâm nghĩ đến Phật từng dạy trên đời nhân quả luôn tuần hoàn, gieo yêu thương sẽ gặp hạnh phúc, gieo điều ác sẽ gặp khổ đau. Câu chuyện về cái chết của vị tiểu ḥa thượng cho chúng ta suy nghĩ về luật nhân - quả.
Cậu bé ăn xin đáng thương trông vừa xấu xí lại nhỏ tuổi, mấy ngày liên tục đều không xin được một bữa cơm, cả ngày đói đến đầu óc quay cuồng, rất may có một ngôi chùa chịu giữ cậu ở lại.
Trụ tŕ trong chùa phân công cho cậu phụ trách quét dọn các bàn thờ cúng được đặt trước tượng Phật trong chùa, sau đó mỗi ngày cung cấp cơm trà cho cậu. Cậu bé ăn xin rất lấy làm vui mừng, cuối cùng cũng đă có nơi cho cậu ăn no cơm rồi, thế là cậu bé ăn xin trở thành một vị tiểu ḥa thượng.
Ngày hôm sau, tiểu ḥa thượng lần nữa đi quét dọn, phát hiện vị sư huynh mập mạp đó lại đă quét dọn sạch sẽ cả rồi, tiểu ḥa thượng vẫn là không có cơ hội quét dọn, nên cũng không có mặt mũi nào đi nhận cơm ăn.
Tiểu ḥa thượng bụng đói đến đầu óc có phần choáng váng, một vị sư huynh cao cao nh́n thấy bộ dạng của tiểu ḥa thượng như vậy rất lấy làm lo lắng, hỏi tiểu ḥa thượng đă xảy ra chuyện ǵ?
Tiểu ḥa thượng nói bản thân đă hai ngày không ăn cơm rồi, thế là vị sư huynh cao ráo nói: “Ngày mai huynh đi hóa duyên sẽ mang theo hai cái b́nh bát, xin thêm một bát cơm chay về cho đệ vậy”.
Tiểu ḥa thượng đợi măi đợi măi, trông ngóng măi, sắc trời cũng đă dần dần tối rồi, cuối cùng vị sư huynh cao ráo đă trở về. Đại sư huynh hai tay trống không trở về
Ngày thứ tư, một vị Thần Thông đại sư huynh đi hóa duyên, cuối cùng đă tránh được bầy chó dữ đó, và đă an toàn mang cơm chay trở về. Thần Thông đại sư huynh đi vào pḥng của tiểu ḥa thượng, phát hiện trong gian pḥng của tiểu ḥa thượng không biết v́ sao cửa sổ đều bị khóa lại. Thế là đại sư huynh bèn vận dụng thần thông của ḿnh, một đạo kim quang, dẫn theo Thần Thông đại sư huynh xuyên qua cánh cửa bước vào.
Sau khi nh́n thấy tiểu ḥa thượng, liền nói: “Sư đệ hăy mau ăn cơm đi!”.
Tay của tiểu ḥa thượng vừa mới chạm được đến cái b́nh bát đựng cơm đó, b́nh bát đó bỗng chốc liền rơi đổ hết cơm xuống mặt sàn.
Thế là, tiểu ḥa thượng nở nụ cười yếu ớt với Thần Thông đại sư huynh, nói: “Cảm ơn Thần Thông đại sư huynh. Mong huynh cho đệ một bát nước”. Thần Thông đại sư huynh nghĩ, ăn không được cơm, có thể uống ngụm nước cũng tốt vậy. Bèn quay người ra ngoài lấy nước.
Đại sư huynh nghe thấy tiểu ḥa thượng nói ở sau lưng ḿnh rằng: “Thần Thông đại sư huynh, xin hăy cho thêm một ít tro vào trong nước”.
Thần Thông đại sư huynh cảm thấy buồn bực, nhưng vẫn nhận lời tiểu ḥa thượng.
Tiểu ḥa thượng ánh mắt long lanh nói với Thần Thông đại sư huynh rằng: “Có phải huynh rất lấy làm kỳ lạ v́ sao đệ lại uống nước cho thêm tro vào? Để đệ nói rơ duyên cớ cho huynh vậy”.
Th́ ra tiểu ḥa thượng ngay từ khi mới sinh ra đă nhớ được kiếp trước của bản thân ḿnh.
anh1
Đời trước tiểu ḥa thượng là một công tử nhà giàu có. Sau khi cha cậu qua đời đă để lại toàn bộ tài sản cho cậu. Mẹ cậu là người thích bố thí hành thiện giúp người, luôn bố thí tiền của lương thực cho những người ăn xin. Cậu công tử nhà giàu này bản tánh rất là keo kiệt, rất không thích mẹ ḿnh làm như vậy.
Thế là, một ngày kia sau khi mẹ cậu bố thí tiền của lương thực cho bọn người ăn xin, cậu công tử nhà giàu tức giận xô ngă mẹ ḿnh, và hét lên rằng: “Số tiền này đều là cha để lại cho tôi, chứ đâu có để lại cho cái bọn ăn mày này!”. Cậu công tử ngỗ nghịch lôi mẹ ḿnh về nhà và nhốt trong pḥng, bảy ngày bảy đêm không cho mẹ ḿnh ăn cơm uống nước.
Đến ngày thứ tám, cậu công tử nhà giàu tưởng rằng mẹ ḿnh đă đói chết, liền mở khóa cửa, nh́n thấy mẹ ḿnh nằm bệt dưới đất vẫn c̣n hơi thở, mắt nhắm mắt mở. Cậu ta hỏi mẹ của ḿnh: “Bà nói cái ǵ?”.
Trong cổ họng khàn khàn của người mẹ phát ra một chữ “nước”.
Thế là, công tử nhà giàu bèn nghĩ: “Được, thế th́ ḿnh sẽ thêm một chút tro vào trong nước, dù bà ta không bị nghẹn chết cũng sẽ bị sặc chết”.
Cậu công tử nhà giàu mang đến nước tro cho mẹ ḿnh, người mẹ sau khi uống xong quả nhiên đă bị sặc chết.
Thần Thông đại sư huynh nghe xong, gật gật đầu như hiểu ra điều ǵ đó.
Tiểu ḥa thượng mỉm cười nói: “Đây chính là báo ứng của đệ”. Thế là cậu nằm trên giường, một lúc sau đă tắt thở.
Bởi vậy, trên đời này gieo nhân nào sẽ gặt quả nấy
Nếu bạn gieo trung thực, bạn sẽ gặt niềm tin. Nếu bạn gieo ḷng tốt, bạn sẽ gặt bằng hữu. Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt cao thượng. Nếu bạn gieo kiên tŕ, bạn sẽ gặt chiến thắng. Nếu bạn gieo kính trọng, bạn sẽ gặt ḥa thuận. Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công.
Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt ḥa giải. Nếu bạn gieo cởi mở, bạn sẽ gặt thân t́nh. Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt tiến bộ. Nếu bạn gieo niềm tin, bạn sẽ gặt phép màu.
Nhưng:
Nếu bạn gieo bất trung, bạn sẽ gặt nghi kỵ. Nếu bạn gieo ích kỷ, bạn sẽ gặt cô đơn. Nếu bạn gieo kiêu hănh, bạn sẽ gặt hủy diệt. Nếu bạn gieo đố kỵ, bạn sẽ gặt phiền toái.
Nếu bạn gieo lười biếng, bạn sẽ gặt tŕ trệ.
Nếu bạn gieo cay đắng, bạn sẽ gặt cô lập. Nếu bạn gieo tham lam, bạn sẽ gặt mất mát. Nếu bạn gieo bịa đặt, bạn sẽ gặt kẻ thù. Nếu bạn gieo lo lắng, bạn sẽ gặt cau có. Nếu bạn gieo tội lỗi, bạn sẽ gặt cắn rứt.
Therealrtz © VietBF