Một cô gái nhan sắc rất đẹp đi lễ chùa, gặp chú tiểu đang quét lá đa, cô kiêu hănh hỏi:
-Tôi là Hoa Hậu Hoàn Vũ. Chú có thấy tôi đẹp không?
Chú tiểu đáp:
- Cô chẳng có ǵ đẹp cả.
Nghe nói thế cô gái mở tṛn đôi mắt, bực bội nói:
- Hoa hậu là người đẹp nhất. Chú nói thử xem những người đẹp hơn tôi như thế nào?
Chú tiểu đáp:
- Giữ ǵn trang nghiêm giới hạnh là thân đẹp.
- Ăn ở hiền ḥa, thủy chung là nết đẹp.
- Thấy người ta ngă mà nâng lên, đó là cử chỉ đẹp.
- Thấy người ta đói cho ăn, rách cho mặc, nghèo túng mà giúp đỡ, đó là tấm ḷng đẹp.
- Phụng dưỡng cha mẹ già, đó là tâm hồn đẹp.
- Thấy người ta lâm nguy, sợ hăi mà nói lời an ủi giúp đỡ, đó là ngôn ngữ đẹp.
- Không một tà niệm nảy sinh, đó là ư đẹp.
- Thấy người ta u tối, không hiểu biết mà khai mở trí tuệ, cho học hành chữ nghĩa, đó là trí tuệ đẹp.
- Cô thấy cô đẹp chỗ nào?
VietBF © sưu tầm