Kính viễn vọng không gian James Webb của Cơ quan hàng không và vũ trụ Mỹ NASA t́m kiếm các nền văn minh ngoài hành tinh dựa trên ô nhiễm không khí phát ra từ hành tinh đó.
Kính viễn vọng không gian James Webb của Cơ quan hàng không và vũ trụ Mỹ NASA đă tới đích đến cuối cùng sau gần một tháng kể từ khi được phóng vào vũ trụ, cách Trái đất khoảng 1,5 triệu km.
Kính viễn vọng không gian James Webb t́m kiếm sự sống ngoài Trái Đất
NASA cho biết đây là cột mốc quan trọng trong sứ mệnh nghiên cứu lịch sử, tiến gần hơn một bước nữa để khám phá những bí ẩn của vũ trụ.
Đây là kính thiên văn mạnh nhất từng được phóng lên không gian, quay ngược thời gian trở lại thời kỳ sơ khai của vũ trụ, đồng thời t́m kiếm sự sống ngoài Trái Đất.
Kính thiên văn trị giá 10 tỉ USD t́m kiếm sự sống ngoài hành tinh dựa trên ô nhiễm không khí phát ra từ hành tinh đó.
Nghiên cứu của Viện Khoa học Không gian Blue Marble ở Seattle, Mỹ cho biết nếu Kính viễn vọng Không gian James Webb phát hiện ra chất chlorofluorocarbon (CFC) từ một hành tinh nào đó, th́ chứng tỏ hành tinh đó có tồn tại sự sống.
Điều này tương tự như những ǵ xuất hiện trên Trái Đất, CFC phát sinh dưới dạng chất làm lạnh và làm sạch.
CFC là chất từng được sử dụng nhiều trong ngành sản xuất tủ lạnh và bọt cách nhiệt. Đây cũng là một trong những thủ phạm gây ra lỗ hổng khổng lồ trong tầng ozon của Trái Đất vào những năm 1980.
Các nhà nghiên cứu mô tả CFC là tác nhân gây hiệu ứng nhà kính mạnh với thời gian tồn tại trong khí quyển rất lâu, chắc chắn là kết quả của một nền văn minh có khả năng công nghiệp hóa nhanh chóng.
Để phát hiện ra dấu hiệu hóa học, kính thiên văn sẽ t́m kiếm các sao lùn đỏ sống lâu, mờ và hay được gọi là các sao lớp M. Ví dụ như TRAPPIST-1, một ngôi sao lùn đỏ cách Trái Đất 40 năm ánh sáng và có một số hành tinh có kích thước bằng Trái Đất.
Kính viễn vọng không gian James Webb có thể phát hiện ra CFC trên các hành tinh của TRAPPIST-1 v́ ngôi sao lùn mờ sẽ không át đi tín hiệu.
Tuy nhiên, vấn đề duy nhất thường gặp ở các ngôi sao lớp M là chúng thường không có lợi cho sự sống v́ khi c̣n trẻ, chúng phát ra các tia sáng mặt trời cực mạnh, bất kỳ sự sống nào trên các hành tinh gần đó dễ tử vong. Sau giai đoạn không ổn định, chúng phát triển chậm, b́nh tĩnh hơn và khả năng xuất hiện sự sống.