Khi phát hiện ḿnh mắc bệnh hiểm nghèo. Ước mong t́m lại người mẹ sinh ra ḿnh trỗi dậy trong Solène Martel. Cô biết "nếu không bây giờ hoặc sẽ không bao giờ".
Solène Martel có tên khai sinh là Trần Thị Thanh Xuân, sinh ngày 27/8/1998 tại trạm y tế xă Phúc Xuân, thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên. Cô được một gia đ́nh người Pháp nhận nuôi từ bốn tháng tuổi.
Những năm qua, cô nhiều lần nghĩ đến việc t́m lại mẹ đẻ, nhưng gần đây, hành tŕnh đó mới thực sự bắt đầu kể từ khi phát hiện mắc hội chứng Cushing do vấn đề ở tuyến thượng thận.
Hè năm ngoái, Solène sống ở thành phố Amiens (cách Paris khoảng 140 km) phải trải qua ca phẫu thuật, sau đó duy tŕ dùng hormone 6-18 tháng. Từ khi mắc căn bệnh di truyền một triệu người mới gặp 1-2 người, cân nặng của Solène tăng không kiểm soát. Cảm giác tủi thân đeo bám cô suốt hành tŕnh điều trị dù bên cạnh luôn có sự động viên chăm sóc của cha mẹ nuôi cũng như chị gái.
"Những lúc nằm trên giường bệnh, tôi chỉ muốn biết mẹ đẻ ḿnh là ai. Bà c̣n sống và có mắc bệnh giống tôi không?", cô trăn trở.
Từ lúc nhận thức được, Solène biết ḿnh không phải con đẻ của bố mẹ, nhưng đến khi vào tiểu học, cô mới biết thân thế thực sự. "Mẹ nuôi đựng tất cả giấy tờ của tôi trong một chiếc hộp, cất rất kỹ. Khi tôi biết đọc, bà cho xem và nói mỗi đứa trẻ sinh ra đều có quyền biết về nguồn cội". Từ khi mở hộp, cô mới biết ḿnh không chỉ có mỗi tên Solène Martel.
Gia đ́nh của Solène c̣n có một chị gái, cũng là con nuôi người Việt Nam. Mười tám năm sống cạnh bố mẹ trước khi ra ở riêng, cô gái gốc Việt luôn cảm nhận rơ t́nh yêu của cả hai dành cho ḿnh. Cô cũng yêu quư họ nhưng tất cả yêu thương đó vẫn chưa đủ lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn.
Được sự ủng hộ của mẹ nuôi, gần đây Solène bắt đầu chia sẻ mọi thông tin và h́nh ảnh ḿnh có lên Facebook với hy vọng những người ruột thịt sẽ nh́n thấy và nhận ra. Cô cũng xăm lên mỗi tay hai chữ "Thanh Xuân" để nhắc nhở bản thân phải t́m về nguồn cội.
Theo giấy tờ Solène có được, cô lọt ḷng lúc lúc 23h30 ngày 27/8/1998, 5 tiếng sau người mẹ bỏ đi. Theo giấy tờ của cơ sở y tế, mẹ đẻ cô khai tên Trần Thị Hảo, sống tại xă Thịnh Đán (nay là xă Quyết Thắng, TP Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên). Sau khi sản phụ rời khỏi trạm y tế, các y bác sĩ đă nhờ công an vào cuộc nhưng về xă t́m không ai tên giống vậy. Đứa trẻ sau đó được một bảo mẫu nuôi dưỡng, trước khi sang Pháp theo diện con nuôi.
Bà Veronique Deremaux, mẹ nuôi Solène từng đưa cô về Việt Nam năm 2004 với mong muốn t́m lại mẹ đẻ nhưng không có kết quả. Năm 2019, lần thứ hai, cô gái này trở lại quê hương trong chuyến du lịch xuyên Á cùng bạn bè kéo dài sáu tháng. Chuyến đi lần này đủ để cô hiểu về nguồn cội, gốc gác tóc đen da vàng của ḿnh.
"Vừa đặt chân xuống Việt Nam, cảm xúc trong tôi bỗng trào dâng mănh liệt", Solène nói. "Khi đó tôi bắt đầu nghĩ về mẹ đẻ và rất muốn t́m lại ruột thịt của ḿnh".
Một tháng trước, Solène đăng thông tin t́m kiếm lên nhóm người Việt tại Pháp. Ở đây cô gặp nhiều người cùng hoàn cảnh, họ mách cô đăng lên những hội nhóm nhiều người theo dơi ở Việt Nam. Tại đây, Solène gặp Nathalie Bui - một người Việt sống tại Pháp - t́nh nguyện hỗ trợ phiên dịch bởi cô không biết tiếng Việt. Nhờ sự giúp đỡ của nhiều người dùng mạng, cả hai t́m được bảo mẫu năm xưa cũng như những y tá ở trạm y tế xă Phúc Xuân nhưng không ai biết tung tích người mẹ tên Hảo.
Chưa t́m thấy mẹ nhưng thứ cô gái Pháp nhận được là sự chung tay giúp đỡ của những người Việt biết tới câu chuyện. Cô không ngờ lại nhận được nhiều chia sẻ và đồng cảm tới vậy.
"Ngày nào cũng có người nhắn tin hỏi thăm, chúc tôi mau t́m thấy mẹ. Dù vẫn phải dùng công cụ dịch, nhưng từ sâu trái tim tôi vẫn hiểu được sự ấm áp nghĩa t́nh đồng bào".
Nhiều năm trước, Solène tốt nghiệp đại học ngành quản trị nhân lực, sau đó làm nhân viên văn pḥng. Hiện nay, do điều trị nên cô tạm nghỉ việc, ở nhà dưỡng bệnh. Hàng ngày, cô vẫn theo dơi những thông báo t́m mẹ đă đăng trước đó, hy vọng t́m được chút manh mối.
Kế hoạch của Solène là một thời gian nữa khi bệnh t́nh ổn định sẽ trở lại Việt Nam, đến đúng địa điểm ghi trên giấy khai sinh t́m lại mẹ ruột. Để có thể ở lại lâu dài, cô đă xin nhập quốc tịch Việt Nam.
Từ khi đăng thông tin t́m mẹ, Solène hay mơ về bà. Trong giấc mơ, cô thấy mẹ hát ru, vỗ về ḿnh nhưng chưa khi nào thấy rơ mặt.
"Tôi hy vọng ḿnh giống mẹ, nếu như bà nh́n thấy tôi trên các trang t́m kiếm, vẫn có thể nhận ra". Solène chia sẻ, cô đang tự học tiếng Việt, để ngày gặp mẹ, con gái có thể gọi được rơ ràng hai tiếng "Mẹ ơi".