Có một chàng nhà nghèo đi hỏi vợ gặp phải nhà gái đ̣i thách cưới rất nhiều thứ. Cha mẹ buồn lắm, v́ cho rằng cả đời ḿnh chẳng bao giờ có và nếu đi vay th́ bao giờ mới trả hết nợ. Anh ta bảo cha mẹ rằng: Cha mẹ cứ đi vay cho con. Cưới xong một tuần con lại trả lại. Cưới vợ xong, đêm đầu tiên anh chàng âu yếm vợ cuồng nhiệt, nhưng chỉ âu yếm xong rồi lăn ra ngủ.
Đêm hôm sau và mấy đêm tiếp theo cũng vẫn thế. Thấy lạ, chị vợ ṭ ṃ nhân lúc chồng ngủ sờ vào chỗ kín của chồng th́ thấy nhẵn lỳ chẳng có ǵ cả. Buồn quá chị khóc hu hu. Sáng dậy chị chàng về nhà bố mẹ đẻ khóc lóc mà nói:
- Đàn bà lấy chồng đâu cần của này, của nọ. Nay ở nó chẳng có cái ấy ấy của đàn ông, vậy xin cha mẹ trả lại đồ cưới để xin cho con về nhà với cha mẹ c̣n hơn.
Bố mẹ tin lời con gái, mang đồ thách cưới sang trả để xin cho con gái về. Sau khi nhận lại đồ dẫn cưới, anh chồng nói lại: Vợ chồng sống được với nhau hay không âu cũng là cái số giời định xin nàng hăy ở lại cùng ta một đêm nữa để ngày mai về cũng chưa muộn. Chị vợ nghe bùi tai, đồng ư.
Đêm ấy, anh chàng tháo chiếc mo cau mà ḿnh đă bịt vào chỗ kín đi. Đêm đó chị vợ được măn nguyện hoàn toàn. Sáng hôm sau, chị ta một mực không trở về nhà nữa. Bố mẹ đẻ sang đón mấy lượt cũng không về, gặng hỏi măi lư do, cuối cùng bí quá, đỏ mặt ngượng ngùng chị ta nói: - V́ ... nó lại mọc ra rồi ạ.
VietBF©sưu tập
|