Lưu Bị, Tào Tháo, Tôn Quyền là 3 nhà quân phiệt có ảnh hưởng lớn nhất thời Tam quốc. Trong đó, Tôn Quyền 'vượt mặt' Lưu Bị, Tào Tháo ở một số kỷ lục, bao gồm việc là người sống thọ nhất.
Tôn Quyền (182 - 252), tức Ngô Thái Tổ hay Ngô Đại Đế, tên tự Trọng Mưu, là người Phú Xuân, Ngô Quận (nay là Phú Dương, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc). Ông cùng với Lưu Bị và Tào Tháo tạo thành thế chân vạc thời Tam quốc.
Nổi tiếng là người thông minh, giỏi mưu lược và biết cách trọng dụng nhân tài, Tôn Quyền từng bước trở thành một trong những người có sức ảnh hưởng lớn nhất thời bấy giờ. Ông lập ra nước Ngô và xưng Ngô Vương năm 222 trước khi xưng đế, đặt tên nước Đông Ngô vào năm 229.
So với Lưu Bị và Tào Tháo, Tôn Quyền nắm giữ một số kỷ lục. Trong đó, Tôn Quyền là người sống thọ nhất khi qua đời năm 70 tuổi. Trái lại, Lưu Bị sống tới năm 62 tuổi và Tào Tháo sống thọ 65 tuổi.
Tôn Quyền cũng là người có thời gian cầm quyền dài nhất so với Lưu Bị và Tào Tháo. Vị hoàng đế sáng lập nhà Đông Ngô trị v́ đất nước trong 52 năm.
Đặc biệt, Tôn Quyền là vị vua duy nhất trong hơn 300 hoàng đế ở Trung Quốc được gọi là "thiên cổ đại đế". Sở dĩ ông được gọi như vậy là v́ sau khi qua đời năm 252, Tôn Quyền được truy phong thụy hiệu là Ngô thái tổ Đại hoàng đế. Theo đó, ông là "Đại hoàng đế" đầu tiên và duy nhất trong lịch sử Trung Quốc.
Tài năng kiệt xuất của Tôn Quyền được một số đối thủ mạnh thừa nhận, thậm chí khâm phục. Trong số này có Tào Tháo. Ông từng dẫn quân Nam hạ đánh Ngô vào năm 213. Thế nhưng, cuối cùng, Tào Tháo phải lui quân sau khi đối đầu với quân đội hùng hậu và tinh nhuệ của Tôn Quyền.
Theo đó, Tào Tháo từng nói rằng: "Sinh con phải như Tôn Trọng Mưu". Câu nói này hàm ư nói Tôn Quyền quá tài giỏi.
Tương tự, Lưu Bị từng nhận xét về Tôn Quyền: "Tôn xa kị trường đoản hạ, ḱ nan vi hạ, ngộ bất khả dĩ tái kiến chi". Câu nói này hàm ư Tôn Quyền không phải là một người tầm thường.
Gia Cát Lượng - Thừa tướng của nhà Thục Hán cũng đánh giá cao tài năng và bản lĩnh của Tôn Quyền. Trong "Long Trung đối sách", Khổng Minh nhận xét: "Tôn Quyền chiếm cứ Giang Đông đă qua 3 đời. Dân giàu nước mạnh, hiền tài vô số".
Câu nói này cho thấy Khổng Minh thừa nhận Tôn Quyền là nhà quân phiệt kiệt xuất giúp đất nước giàu mạnh.