Giờ chơi, cô giáo trẻ thấy cậu học tṛ lớp 3 mặt mày bí xị ngồi cú rũ ở một góc, không buồn chơi đùa cùng chúng bạn, bèn tới gần hỏi:
- Em không đùa chơi à?
- Thưa cô, không ạ! Cậu nhỏ lễ phép trả lời.
- Sao thế? Nhà em có chuyện ǵ không? Bố mẹ khoẻ cả chứ? Cô giáo hỏi tiếp.
Cậu nhỏ hai mắt đỏ hoe, trả lời nho nhỏ:
- Bố mắng em, không cho ăn món tráng miệng trong một tuần.
Cô giáo ái ngại:
- Em ngoan, về nhà làm bài tập đầy đủ, sao lại bị mắng?
Cậu nhỏ sắp khóc:
- Em cũng không biết. Nhà em nhỏ lắm, em không có pḥng riêng, ngủ chung giường với bố mẹ từ nhỏ. Mỗi tối em nghe bố hỏi mẹ: “Tối nay có nhức đầu không?” Nếu mẹ trả lời “Nhức đầu” th́ bố phát cáu lên. Nếu mẹ trả lời “Không!” th́ bố quay sang hỏi em: “Ngủ chưa?” Nếu em trả lời “Chưa!” th́ bố cũng phát cáu lên, mắng cho, lần nào cũng thế...
Cô giáo khuyên:
- Từ tối nay trở đi, khi nào bố hỏi “Ngủ chưa?” th́ em đừng trả lời, giả vờ ngủ say không nghe, nhé?
Cậu nhỏ “Dạ!” và làm theo. Hôm sau, cô giáo vẫn thấy cậu ngồi ủ rũ một góc trong giờ chơi bèn tới gần, ái ngại hỏi:
- Sao em?
Cậu nhỏ kể:
- Tôi hôm qua, bố hỏi “Hôm nay có nhức đầu không?” Mẹ bảo “Không!” th́ bố vui vẻ nh́n qua hỏi em: “Ngủ chưa?” Nhớ lời cô dặn em giả bộ đă ngủ, không trả lời. Thế là bố bóc hết quần áo của mẹ và của bố ra không chừa một thứ ǵ rồi hai người làm cho cái giường lắc lư như sắp sập, mẹ quặp chân trên lưng bố, kêu” “Trời ơi! Trời ơi!”
Cô giáo trẻ mặt đỏ bừng, bảo:
- Bỏ qua đoạn đó đi em, rồi cuối cùng ra sao?
Cậu nhỏ kể tiếp:
- Được một lúc th́ cái giường hết lắc. Bố em mặc lại áo, hỏi mẹ “Em ra chưa?” Mẹ kéo quần lên, đáp “Em ra rồi” và hỏi lại “C̣n anh ra chưa?” Bố bước xuống giường mặc lại quần, đáp “Anh cũng ra rồi.”
Em nghe tới đó giật ḿnh, không biết nửa đêm nửa hôm mà bố mẹ bỏ em ở nhà, đi ra đâu đó, bèn chồm dậy hỏi: “Bố mẹ ra đâu đó, cho con theo ra với?”
VietBF@sưu tập