- Anh ngoại t́nh à?
- Điên à, anh yêu em như thế sao anh nỡ làm em tổn thương được.
- Thật chứ?
- Đương nhiên, em đừng ghen rồi nghĩ ngợi lung tung nữa.
- Thế đây là ǵ?
Nói rồi em ném chiếc điện thoại về phía tôi, bức ảnh của tôi và nhân t́nh. Tôi cũng chẳng nhớ bức ảnh được chụp khi nào, nhưng tôi biết, có lẽ nhân t́nh của tôi đă gửi cho em.
- Bọn ḿnh kết thúc thôi.
- Anh xin lỗi, cho anh một cơ hội được không, anh chỉ là nhất thời thôi. Xin em.
- Nếu anh thừa nhận ngay từ đầu, có lẽ em đă bỏ qua. Nhưng anh đă nói dối và em ghét điều đấy nhất trên đời.
- Anh hứa sẽ thay đổi, em tin anh một lần thôi.
- Không cần nữa đâu.
Em rời đi. Kết thúc một cuộc t́nh. Tôi điên tiết đi t́m nhân t́nh.
- Em bị điên à, sao lại gửi h́nh của bọn ḿnh cho người yêu anh. Chẳng phải em nói là bí mật hay sao?
- Ơ, anh không biết chị ấy thuê em ngủ với anh hả?
VietBF@sưu tập