Làm người, khờ khạo một chút sẽ hạnh phúc.
Sống quá thông minh sẽ mệt mỏi.
Nghĩ quá nhiều, tâm trạng dễ phiền muộn;
Quan tâm quá nhiều, dễ mẫn cảm đa nghi;
Bận tâm quá nhiều, dễ nghĩ đến được mất.
Làm người ngốc nghếch một chút, th́ có thể thản nhiên đối đăi sự t́nh.
Có câu rằng: “Kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc”.
Khờ khạo một chút, cũng không phải thể hiện rằng chỉ số thông minh thấp, hoặc là người chậm hiểu, mà là đối với nhân sinh có một phần thấu hiểu, một phần thản nhiên. Cơ hội tới, th́ gắng sức tranh thủ làm cho thật tốt. Đối với những thứ không thể đạt được th́ có thể mỉm cười bỏ qua; T́nh cảm không thể với tới được, th́ cũng có thể buông bỏ nhẹ nhàng.
Những người ngốc nghếch như vậy, ḷng dạ sẽ càng rộng răi, cũng dễ dàng thỏa măn, tâm t́nh khoái hoạt.
Làm người, ngốc nghếch một chút, không đi so đo th́ cuộc sống càng tự tại.
Làm người, ngốc nghếch một chút thực ra vẫn tốt hơn, quá tính toán sẽ mệt chính ḿnh. Với người tham món lợi nhỏ, kẻ ‘ngốc’ cũng không ngại mà nhượng lại họ vài phần.
VietBF@sưu tập