Cái ǵ “Quá” cũng khổ các ông ạ. Nhất là mấy anh mang chung thân cái án đào hoa. Đi đến đâu cũng nhằng nhện trai gái yêu đương.
Thiên hạ không hiểu là thằng đàn ông như cái gậy thằng ăn mày, thích chọc đâu th́ chọc. Nghĩ ra, đầy thằng muốn, nhưng không có mă với lại cũng không có số, cả đời vất vưởng chứ làm chó ǵ chọc được ai. Nhưng đă mang cái phận đào hoa, ra đường nh́n thấy đàn bà là sợ phát sốt lên, rất trật tự, im lặng, lảng đi chỗ khác rồi th́ cái phận nó đưa đẩy run rủi vẫn phải vập vào.
Đào hoa là một từ khó hiểu. Thật sự lắm người chỉ v́ mắc phải cái ngôi sao Đào hoa chiếu mệnh, cung số đưa đẩy mà năng lực hấp dẫn họ với người khác giới có chỉ số rất lớn khiến họ tự đa đoan trong chính cuộc đời ḿnh mà đôi lúc họ không hề mong muốn.
Có những người họ chỉ lặng lẽ thôi, nhưng đi đâu cũng có gái theo, càng tránh th́ càng nhiều đàn bà để ư. Đấy chính là cái duyên ngầm hay nói cách khác là số đào hoa.
Tôi có một người anh, năm hăm lăm tuổi, có một thầy tướng nh́n dung mạo mà phán rằng, anh là người có sao Đào hoa chiếu mệnh, anh lại sinh thuộc cung măo, chính đông, tượng trưng cho b́nh minh. Anh giống như đóa hoa nở lúc hừng sáng, hội tụ những tinh túy thanh khiết nhất của ban ngày. Anh đắc thời đắc lợi về công danh, tiền bạc. Riêng về t́nh duyên khỏi nói, anh đi đến đâu gái mê đến đấy. Nhưng nếu anh không biết tiết chế và giảm bớt anh sẽ biến cái thuận của ḿnh thành cái nghịch của phận số.
Thực ra đôi lúc chúng ta duy lư mà nói với nhau rằng, chẳng có số mệnh nào bắt buộc người ta phải đa đoan nếu người ta không muốn và không làm, vẫn biết 1/3 số phận là do ḿnh quyết định, nhưng cái sự đời dù muốn hay không nhưng cái trớ trêu của định mệnh đă đẩy đưa và tạo ra nghịch cảnh th́ khó mà tránh được. Chẳng ai có thể nắm tay thông ngày đến tối. Muốn ǵ th́ ǵ hai thứ mà con người ta không ai có thể trốn thoát đó chính là thời gian và số phận của chính ḿnh.
Đời th́ ai cũng phải cày cuốc kiếm cắn, nhưng riêng về duyên t́nh có nhẽ lăo thầy kia nói đúng. Anh tôi nhiều lúc phải tránh gái như tránh tà. Lăo cũng có thả mồi bắt bóng ǵ đâu, luôn nói không với tất cả mà vẫn cứ dính chưởng của nhền nhện, thế rồi vợ chồng lục đục và chia tay, ngắn gọn mà nói, một phần cũng là do anh ấy, nhưng nếu không có sự đưa đẩy của phận số th́ chắc cuộc đời anh ấy cũng không ba đào đến thế.
Đàn bà thường thích người đàn ông nói chuyện có duyên, vui vẻ, nh́n đă thấy tin tưởng và thấy sự tốt lành. Nhưng khi họ yêu và lấy làm chồng th́ họ lại thích đóng những thứ ấy lồng vào trong khung kính của họ. Tất cả những thứ tốt đẹp ấy chỉ dành riêng cho họ mà thôi. Sểnh ra một chút là họ co kéo, lo lắng, suy diễn v v và v v. Thực ra đàn bà là rất “hảo ngọt” và “ háo sắc”. Họ thấy những người đàn ông tài hoa, ăn nói có duyên là lập tức rất nhiều người đàn bà ra sức bật đèn xanh lắng nghe, khích lệ và tạo điều kiện cho những người đàn ông sở hữu thứ tốt đẹp đó thể hiện với họ. chính những cái thứ mà đàn bà họ thích ấy làm nên một phần của đào hoa đấy...
Hồng nhan đa truân, đào hoa đa t́nh, vướng vào một trong những chữ ấy th́ là sướng ít khổ nhiều rồi.... Lắm anh đào hoa, khi trẻ dăm ba vợ, con cái cả đàn, nhưng về già thân cô thế bại một ḿnh, bởi khi tuổi c̣n trẻ lang ba chạc củ hết người này đến người khác. Sống chỉ v́ bản thân ḿnh chả nghĩa nặng t́nh sâu với ai, cũng chẳng dạy bảo được đứa con nào một câu tử tế, già thất thế vợ con bỏ mặc….Giá mà bán được chữ đào hoa...
VietBF@sưu tập