(Minh họa)
Trong một video được chọn lọc ra cho phát đi vào ngày 22/12, những người đang theo dơi cuộc hành tŕnh của sư Minh Tuệ qua kênh truyền h́nh độc quyền của ông Thượng tá Công an Đoàn Văn Báu có chứng kiến cảnh một vị sĩ quan của QĐNDVN, chặn sư Minh Tuệ lại trên đường, để trao tặng cờ đỏ sao vàng và huy chương.
Khung cảnh đó, rơ là thật ngượng nghịu với các vị tu hành. Không ai có thể cảm ơn và bước ra khỏi bài diễn văn ngắn (chủ yếu là để lấy ảnh) của vị sĩ quan đó, cùng với ông công an Báu đứng bên cạnh. Không có nhiều tin tức để xác định ra làm sao vị sĩ quan đó có thể nắm biết được chính xác đoạn hành tŕnh luôn được bảo mật của ông Báu, cũng như việc vị sĩ quan này đă chuẩn bị trước với trang phục long trọng, trên ngực gắn đầy huy chương như đi dự đại hội toàn quân.
Nhưng nhiều người khi nh́n thấy cảnh tượng này, đều cùng mỉm cười, v́ hiểu ra lư do của việc xuất hiện đoạn video này: sự việc này xảy ra đúng ngày kỷ niệmtruyền thống của QĐNDVN.
Chợt nhớ đến những h́nh ảnh trước đó, khi anh Báu đă tỏ ra thái độ không vui khi thấy có người, hay nhà sư từ Việt Nam t́m cách đến tiếp cận sư Tuệ trên đất Lào. Trái ngược với h́nh ảnh ngày 22/12, anh Báu đă đứng kề bên vị sĩ quan kia, sắc mặt vui vẻ và cũng không có ư định nào để hối thúc vị sĩ quan này cần nói vắn tắt để cho đoàn người tiếp tục lên đường.
Đây có thể là một sự kiện lịch sử, khi một đoàn các sư đi khất thực lại được trao cờ đỏ và huy chương. Nhưng trong cả đoàn người này, chỉ có một ḿnh sư Tuệ là được chọn để trao cái
"vinh dự to tát" này.
(H́nh: Cắt từ video Về Miền Đất Phật)
Trước đó vài ngày, Thượng tá Công an Báu đă đề nghị sư Minh Tuệ nên cầm lá cờ đỏ sao vàng khi đi khất thực. Sư Tuệ đă từ chối mạnh mẽ và nói rằng,
"Người đi tu không cần phải cầm cờ" và khi bị ông Báu nài nỉ rằng cần phải cho mọi người biết ḿnh là người Việt Nam, v́ đang
"đại diện cho quốc gia, dân tộc", sư Tuệ đă nói luôn là
"Nếu muốn th́ hăy để cho người của ông Báu cầm". Vị sư bị xua đuổi và dèm pha trên mọi con đường ở Việt Nam, hôm nay đột nhiên phải mang vác vai tṛ là
"quốc gia dân tộc". Với những ai c̣n nhớ lại, sư Minh Tuệ cũng từ chối giao chuyện cầm cờ cho bất cứ vị sư nào trong đoàn. Đi tu với màu áo vàng hay y phấn tảo, đều có một ư nghĩa duy nhất là xin được làm con Đức Phật, là người học Phật pháp. Việc cố chen vào một ư nghĩa địa lư chính trị chỉ là vô nghĩa và đầy âm mưu bên trong.
Nhưng tại sao phải là sư Tuệ, chứ không phải là ông Báu, hay là chính người của ông ta nên cầm cờ?
Bởi v́ thật đơn giản, h́nh ảnh đó có thể là nhiệm vụ chính trị quan trọng mà ông Báu phải cố gắng để thực hiện cho được trong chuyến đi làm
"nhiệm vụ" này. Một chuyến đi mà ngoài chuyện
"hộ pháp", c̣n là chuyện âm thầm đi
"hộ quốc" trong khung cảnh đang dầu sôi lửa bỏng của Hà Nội.
Có thể suy luận rằng, chuyến đi được ông Báu dẫn dắt, mục tiêu là đưa sư Minh Tuệ ra khỏi ṿng yêu mến của người mộ tín Việt Nam lúc này, đánh loăng sự sụp đổ từng phần của Giáo Hội tay sai, mà ngày càng không thể kiểm soát được. Nhưng nhiệm vụ thứ hai cũng không kém phần quan trọng, đó là t́m những chứng cứ cho thấy không có chuyện đàn áp tôn giáo ở Việt Nam, vào lúc hồ sơ của Ủy Ban Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ (USCIRF) đang chất đống trước cửa của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ.
Trong việc xác định chứng cứ về các nhóm tôn giáo được Hà Nội dàn dựng lên, làm tay sai cho các cuộc đàn áp nhóm và cá nhân, chính ông Thích Đức Thiện, phó chủ tịch kiêm tổng thư kư hội đồng trị sự Giáo Hội Phật Giáo quốc doanh Việt Nam đă há miệng mắc quai khi nhanh nhẩu chạy theo ư của chủ, khi đưa ra văn bản số 151, đề ngày 16 tháng Năm, để khẳng định người được mạng xă hội Việt Nam gọi là
"Sư Thích Minh Tuệ" không phải là tu sĩ Phật Giáo.
Ông Thích Đức Thiện không giải thích được lư do tại sao mà sư Minh Tuệ không được xem là tu sĩ, mà chỉ
"khẳng định người đàn ông này không phải là tu sĩ Phật Giáo, không có tu tập và không là nhân sự của bất cứ ngôi chùa, cơ sở tự viện nào của GHPGVN". Tức là, phải được sự cho phép của Giáo Hội
"tay sai" mới được tu, mới được chọn theo con đường đạo Phật.
Chính lập luận này, đă khóa miệng Ban Tôn Giáo Chính Phủ và cả Giáo Hội Phật Giáo
"tay sai", khi hồ sơ phân tích về các hoạt động của các nhóm tôn giáo do chính quyền lập ra để kiểm soát và đàn áp đồng đạo, được đề lên Ủy Ban Tôn Giáo Quốc tế Hoa Kỳ, những người đọc hồ sơ đă đưa ra câu hỏi đầy sự kinh ngạc rằng,
"Những người như sư thích Minh Tuệ không thể tự ḿnh tu tập tại Việt Nam được hay sao?" Trường hợp sự Minh Tuệ cũng làm sống lại hồ sơ của Thiền An Bên Bờ Vũ Trụ, nơi chọn tu tập không theo Giáo Hội đă bị trừng phạt một cách ghê tởm.
Trong cuộc phỏng vấn ngày 14/12/24, Chủ Tịch USCIRF, Tiến sĩ Stephen Schneck nhấn mạnh rằng hôm nay, ông cũng như những người theo dơi t́nh h́nh tự do tôn giáo ở Việt Nam đă hoàn toàn
"nhận ra bản chất có hệ thống đang xảy ra ở VN, và nghiêm trọng của bạo lực liên tục chống lại người chọn tự do tôn giáo" (recognize the systematic ongoing and egregious nature of its continuing violence), đặc biệt qua các nhóm tôn giáo
"tay sai".
Ông Đoàn Văn Báu tự giới thiệu bản thân ḿnh thật khiêm tốn, là
"xin được đi theo thầy để trợ duyên", th́ hôm nay ông ta đă trở thành người đang điều khiển tất cả mọi thứ trong chuyến hành tŕnh này. Cũng trong một video trước ngày 22/12, ông Báu đột ngột nói là Giáo Hội Việt Nam cần phải cho phép thành lập một phân hội đầu đà do sư Thích Minh Tuệ đứng đầu. Liệu đây có là cách mở đường của ông Báu, để giúp cho Giáo Hội
"tay sai" hợp pháp hóa việc cho dung nạp sư Thích Minh Tuệ vào trong hệ thống nhà nước, xoá bớt án không có tự do tôn giáo mà thế giới đang nh́n vào chính quyền CSVN?
Ông Báu thực hiện nhiệm vụ của ḿnh, mỗi ngày và kiên nhẫn như trong một cuộc thẩm vấn không chính thức. Ông có hỏi sư Tuệ rằng ,nếu như có một người cho miếng đất, cho ngọn núi, và cho ngôi chùa th́ Sư Minh Tuệ có chịu đến ẩn tu ở đó hay không. Cần biết, việc nhận một phần vật chất và quản lư nó, đó chính là quy tŕnh của Giáo Hội
"tay sai" vẫn thường ban phát cho những ai chịu quy thuận hệ thống tôn giáo thuộc nhà nước chỉ đạo.
Ông Báu là người đi theo sư Minh Tuệ v́ biết rơ sư quyết chọn cuộc đời bộ hành, nhưng v́ sao chưa được một nửa đoạn đường, th́ không dưới hai lần, ông Báu đă ra sức thuyết phục sư Tuệ nên thay đổi con đường tu tập của ḿnh để làm ǵ đây?
Hành tŕnh của sư Minh Tuệ thật sự nhọc nhằn về thể chất, nhưng c̣n nhọc nhằn hơn và xao lăng việc tu tập, khi luôn phải tỉnh táo đối phó với những câu hỏi gài bẫy của Thượng tá Báu, về những chuyện mà nếu sư Tuệ bị sa vào, th́ có thể đánh mất đi hẳn h́nh tượng trong sáng của ḿnh, mất đi hẳn phẩm hạnh tu hành trong ḷng công chúng.
Cũng cần phải nhắc đi nhắc lại rằng, ông Báu chỉ là người xin được đi theo sư Minh Tuệ trong cuộc hành tŕnh này, nhưng vấn đề lạm quyền và quản lư sư Minh Tuệ khi nhân danh chuyện hiểm nguy ở dọc đường, đă xảy ra ngày càng rơ ràng, như một người thoạt đầu chỉ xin mượn tạm cửa nhà để ngồi, nhưng sau đó im lặng chiếm hẳn ngôi nhà. Hăy tự hỏi xem, nếu như đến một lúc nào đó cảm thấy đă hết duyên, liệu sư Minh Tuệ có dám lên tiếng muốn được đi bộ hành một ḿnh ung dung tự tại, không cần có một ai đi kèm cặp nữa, liệu lúc đó Thượng tá Đoàn Văn Báu này có chịu buông tha cho sư Minh Tuệ hay không?