Trung Quốc và Mỹ đang lún sâu vào cuộc đối đầu không tiếng súng đầy nguy hiểm: cuộc chiến khoáng sản chiến lược và công nghệ, với hậu quả thiệt hại hàng tỉ USD và nguy cơ đảo ngược tiến tŕnh phát triển thế giới.
Trong cuộc chiến “thầm lặng”, Mỹ giữ ưu thế về chip nhưng Trung Quốc lại nắm vật liệu để sản xuất chip
Trong khi Mỹ sở hữu các loại chip bán dẫn tối tân cần thiết cho mọi thiết bị công nghệ, Trung Quốc lại kiểm soát gần như toàn bộ nguồn khoáng sản thiết yếu để sản xuất các con chip này.
Trung Quốc thống trị khoáng sản
Cuộc chiến âm thầm giữa hai cường quốc bắt đầu từ năm 2019, khi Tổng thống Donald Trump áp đặt lệnh hạn chế xuất khẩu nhắm vào Huawei - tập đoàn công nghệ hàng đầu Trung Quốc. Điều này không chỉ châm ng̣i cho hàng loạt biện pháp "ăn miếng trả miếng" giữa Washington và Bắc Kinh mà c̣n phơi bày sự phụ thuộc sâu sắc của ngành công nghiệp Mỹ vào nguồn cung khoáng sản từ Trung Quốc.
Tuy nhiên khác với sự phản ứng ngắn hạn từ Mỹ, Trung Quốc đă chuẩn bị cho kịch bản này từ lâu. Trong nhiều thập niên, Bắc Kinh không chỉ âm thầm xây dựng một hệ thống kiểm soát chuỗi cung ứng khoáng sản chiến lược toàn cầu mà c̣n củng cố năng lực sản xuất để chi phối thị trường.
Trung Quốc hiện khai thác 70% đất hiếm trên thế giới, xử lư 87% quặng khai thác và tinh chế 91% đất hiếm qua xử lư thành sản phẩm cuối. Những con số này không chỉ cho thấy ưu thế vượt trội của Trung Quốc mà c̣n phản ánh sự phụ thuộc của thế giới vào nước này trong lĩnh vực công nghệ.
Không dừng lại ở biên giới quốc gia, Trung Quốc đă đầu tư vào các quốc gia giàu khoáng sản như Indonesia, Mali, Bolivia và Zimbabwe. Những quốc gia này, dù đôi khi có t́nh h́nh chính trị bất ổn, vẫn mang lại cho Trung Quốc quyền kiểm soát nguồn cung đất hiếm, cobalt, nickel và lithium. Điều này giúp Bắc Kinh tạo ra một "đế chế khoáng sản" với sức ảnh hưởng toàn cầu.
Trong khi đó, Mỹ và phương Tây đang tụt hậu trong cuộc đua này. Quy định nghiêm ngặt về môi trường cùng sự e dè của các ngân hàng trong việc cấp vốn cho dự án rủi ro đă khiến các dự án khai thác khoáng sản ở Mỹ gần như tê liệt. Một ví dụ điển h́nh là việc sản xuất antimony - một khoáng sản quan trọng - tại Mỹ đă hoàn toàn dừng lại từ năm 1999.
10-2022, Washington đưa ra lệnh cấm xuất khẩu chip bán dẫn tiên tiến để ngăn Bắc Kinh phát triển trí tuệ nhân tạo. Đây là bước đi quyết liệt nhằm bảo vệ lợi thế công nghệ của Mỹ nhưng đồng thời cũng đẩy căng thẳng lên một cấp độ mới.
Đáp lại, tháng 7-2023 Bắc Kinh công bố hạn chế xuất khẩu gallium và germanium - hai khoáng sản chủ chốt trong sản xuất chip. Chỉ trong vài tháng, giao dịch đất hiếm giữa hai nước đă giảm mạnh, gần như chấm dứt hoàn toàn.
Không dừng ở đó, đến tháng 9-2024 Trung Quốc tiếp tục áp đặt lệnh hạn chế xuất khẩu antimony. Lệnh này không chỉ khiến giao dịch antimony giảm 97% mà c̣n đẩy giá của khoáng sản này tăng 200%. Đỉnh điểm là ngày 3-12-2024 khi Bắc Kinh tuyên bố cấm hoàn toàn xuất khẩu antimony, gallium và germanium sang Mỹ.
Đây là lần đầu tiên Trung Quốc công khai nhắm mục tiêu vào Mỹ trong một động thái cụ thể, đánh dấu bước ngoặt mới trong cuộc đối đầu chiến lược.
Giới quan sát nhận định những bước đi này không chỉ mang tính trả đũa mà c̣n nhằm củng cố vị thế của Bắc Kinh trong cuộc chơi địa chính trị toàn cầu.
Theo Trung tâm Nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS), Trung Quốc đang ở "tâm thế thời chiến" khi kiểm soát nguồn cung germanium và gallium - yếu tố quan trọng cho công nghiệp quốc pḥng. Đây là hai khoáng sản có vai tṛ thay thế vật liệu silicon trong các hệ thống vũ khí hiện đại nhờ những tính chất vượt trội.
Ngược lại, Mỹ vẫn giữ thái độ ung dung của thời b́nh. Nền công nghiệp quốc pḥng Mỹ hiện thiếu khả năng tăng tốc sản xuất để đáp ứng nhu cầu cấp bách trên chiến trường.
Những lệnh cấm ngày càng chặt chẽ từ Bắc Kinh sẽ chỉ làm gia tăng khoảng cách chiến lược này, khiến Mỹ đối mặt với nhiều rủi ro hơn.
Những thách thức mà Washington đang gặp phải không chỉ nằm ở việc thiếu hụt nguồn cung mà c̣n ở việc thiếu đi các chính sách dài hạn để đối phó với cuộc khủng hoảng này. Trong khi Trung Quốc liên tục mở rộng ảnh hưởng thông qua các dự án khai thác quốc tế, Mỹ lại gặp khó trong việc xây dựng các liên minh chiến lược để đối phó.