Bài thơ "Cổ ṭng quân hành" có câu: "Người đi canh gác gió cát mờ mịt, công chúa ôm đàn ḷng đầy u oán." Trong bối cảnh phong kiến, dù cao quư đến đâu, công chúa vẫn có thể trở thành đối tượng ḥa thân, buộc phải chấp nhận một cuộc đời bi kịch.
Xă hội phong kiến Trung Quốc tồn tại sự phân biệt giai cấp sâu sắc. Quư tộc sinh ra đă ngậm th́a vàng, hưởng thụ cuộc sống vô lo vô nghĩ. Ngược lại, thường dân khó mà đổi đời, thoát khỏi cảnh nghèo khó.
Không ít công chúa trở thành nạn nhân của ḥa thân, phải sống một cuộc đời xa xứ đầy tủi nhục. (Ảnh: Sohu)
Nhiều người lầm tưởng rằng, phụ nữ quư tộc thời xưa đều có cuộc sống viên măn. Nhưng lịch sử đă chứng minh, không ít công chúa trở thành nạn nhân của ḥa thân, phải sống một cuộc đời xa xứ đầy tủi nhục.
Ở thời điểm đó, việc ḥa thân giữa công chúa Trung Nguyên và Mông Cổ diễn ra khá phổ biến. Tuy nhiên, có một chuyện lạ xảy ra, đó là hầu hết các công chúa được gả tới Mông Cổ đều không thể sinh con. Hậu thế khi nghiên cứu về giai đoạn lịch sử này cho rằng, nguyên nhân chính là do một hủ tục của người Mông Cổ. Vậy hủ tục này là ǵ và nó ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của các công chúa như thế nào?
Hoàng đế Trung Hoa thời xưa nắm giữ quyền lực tối cao, nhưng trong quan hệ với các bộ lạc du mục và biên giới, họ vẫn phải chịu những ràng buộc nhất định. Để duy tŕ ổn định xă hội, nhiều hoàng đế đă lựa chọn ḥa thân với các bộ lạc này, và công chúa chính là "vật hy sinh". Dù mang thân phận cao quư, họ vẫn bị chi phối bởi t́nh h́nh chính trị, không thể tự quyết định hạnh phúc của ḿnh.
Đối với những công chúa này, sự tán dương của dân chúng và khen thưởng của hoàng tộc không thể bù đắp cho cuộc sống bất hạnh sau khi về nhà chồng. Họ luôn mang trong ḿnh nỗi bất măn với số phận, đặc biệt là khi phải đối mặt với cuộc hôn nhân ép buộc.
Nguyên nhân khiến các công chúa gả sang Mông Cổ không thể có con
Hôn nhân của những công chúa ḥa thân thường không hạnh phúc. So với nam nhân Trung Nguyên, đàn ông các bộ lạc du mục và biên giới thường thô lỗ và hung bạo hơn. Điều này khiến các công chúa khó thích nghi với cuộc sống hôn nhân.
Được nuông chiều từ nhỏ, các công chúa không dễ dàng chấp nhận lối sống của những người chồng Mông Cổ. Sự khác biệt về văn hóa và tính cách khiến mâu thuẫn vợ chồng ngày càng sâu sắc.
Nh́n lại lịch sử ḥa thân, ta thấy rất nhiều công chúa sau khi lấy chồng Mông Cổ đều không thể sinh con. Vấn đề này đă trở thành đề tài nghiên cứu quan trọng của các sử gia. Họ đă thống kê ra 2 nguyên nhân chính gây ra t́nh trạng này.
Thứ nhất, đối với các hoàng đế Trung Hoa, nếu công chúa sinh con, đứa trẻ mang ḍng máu Trung Nguyên có khả năng trở thành thủ lĩnh Mông Cổ trong tương lai. Điều này sẽ giúp cải thiện mối quan hệ giữa hai bên.
Tuy nhiên, phía Mông Cổ cũng ư thức được điều này. Để duy tŕ quyền lực, họ thường t́m cách ngăn cản việc công chúa sinh con.
Thứ hai, ngoài lư do chính trị, c̣n một hủ tục của người Mông Cổ khiến các công chúa không muốn sinh con. Theo phong tục này, khi một thủ lĩnh qua đời, vợ của ông ta sẽ được truyền lại cho người kế vị. Nếu công chúa sinh con và con trai bà trở thành thủ lĩnh, bà sẽ phải trở thành vợ của chính con trai ḿnh.
Phụ nữ Trung Nguyên chịu ảnh hưởng của giáo dục đạo đức, không thể chấp nhận cuộc sống nhục nhă như vậy. V́ những lư do trên, các công chúa ḥa thân thường không muốn sinh con cho chồng Mông Cổ.
Cuộc đời của những công chúa ḥa thân thay đổi hoàn toàn sau khi xuất giá. Câu chuyện của họ hé lộ những góc khuất tàn khốc đằng sau câu chuyện ḥa thân.
VietBF@ Sưu tập