Ngày tôi mang thai, chồng tôi đă hứa hẹn đủ điều, nói rằng sẽ lo lắng, chăm sóc cho 2 mẹ con thật chu đáo. Nhưng tôi không ngờ, giây phút bước vào thời kỳ ở cữ, tôi mới t
Tôi lấy chồng 3 năm mới có tin vui, cả gia đ́nh 2 bên đều mong ngóng đứa bé. V́ thế, dù rất muốn vào trung tâm chăm sóc sau sinh, nhưng mẹ chồng tôi lại phản đối, nói rằng“Tốn tiền vô ích, ở nhà mẹ chăm c̣n tốt hơn”.Chồng tôi cũng nghe theo, bảo rằng ở nhà có mẹ chồng chăm sóc sẽ yên tâm hơn. Nghĩ mẹ chồng đă có kinh nghiệm sinh nở, tôi cũng miễn cưỡng đồng ư. Thế nhưng, tôi không ngờ rằng những ngày tháng sau sinh lại trở thành một nỗi ám ảnh.
Tôi miễn cưỡng đồng ư để mẹ chồng chăm sóc sau sinh.
Sau sinh, tôi yếu ớt đến mức đứng dậy cũng khó khăn, nhưng vẫn cố gắng ăn uống để có sữa cho con bú. Vậy màmỗi bữa cơm, tôi chỉ được ăn toàn rau xanh và cháo loăng, trong khi những món ngon nhất đều để dành cho em chồng.Hôm đó, mẹ chồng mua đùi gà về, tôi háo hức lắm v́ nghĩ ḿnh sẽ được bồi bổ. Nhưng khi mở nồi cơm, tôi chỉ thấy toàn rau luộc và một bát cháo trắng. Đùi gà đâu rồi? Hóa ra, mẹ chồng đă để dành hết cho em chồng tôi – một cô gái trẻ, khỏe mạnh và chưa lập gia đ́nh.
Tôi có chút hụt hẫng, nhưng vẫn cố gắng nghĩ tích cực. Tôi nhẹ nhàng hỏi:"Mẹ ơi, con có thể ăn một miếng thịt không ạ?"Nhưng mẹ chồng gạt phăng đi:"Phụ nữ sau sinh không nên ăn nhiều, dễ béo lắm!"Tôi cắn môi, nuốt nghẹn. Chồng tôi khi ấy đi công tác xa, không ai đứng ra bảo vệ tôi.
Tôi dần nhận ra, mọi thứ bổ dưỡng đều được ưu tiên cho em chồng.Nước hầm gà, canh bổ dưỡng, thậm chí cả sữa dinh dưỡng mẹ chồng mua, em chồng cũng lấy hết.Tôi nhịn nhục v́ không muốn tạo mâu thuẫn trong gia đ́nh. Nhưng đến 1 đêm, tôi quá đói, đành tự vào bếp nấu bát cháo. Chưa kịp ăn, mẹ chồng bước vào, giọng đầy trách móc:"Đêm hôm c̣n ăn? Muốn mất dáng à?"Tôi nghẹn lời, nước mắt chực rơi.
Những ngày sau đó, tôi không c̣n mong đợi điều ǵ nữa. Tôi chỉ cố gắng ăn chút ǵ đó để đủ sữa cho con bú, nhưng sức khỏe ngày càng kiệt quệ. Tôi bắt đầu tự hỏiḿnh có đang thực sự sống trong một gia đ́nh không?
Chồng tôi trở về sau chuyến công tác dài, thấy tôi gầy đi, xanh xao, anh có vẻ lo lắng. Nhưng khi anh phát hiện ra mẹ anh để dành hết đồ ăn ngon cho em gái, anh mới thực sự bàng hoàng.
Chồng tôi không do dự nữa, anh quay sang vợ:
"Vợ, ngày mai chúng ta dọn ra ngoài”.
Hôm sau, anh đưa tôi đến căn hộ mà anh đă âm thầm chuẩn bị từ trước. Quyết định này khiến mẹ chồng vội vă t́m đến xin lỗi, nhưng tất cả đă quá muộn. Ngôi nhà tuy nhỏ, nhưng ḷng tôi lại nhẹ nhơm hơn bao giờ hết. Tôi khẽ tựa đầu vào vai chồng, th́ thầm:
"Từ giờ, chỉ cần có anh và con là đủ rồi”.
Anh ôm tôi vào ḷng, kiên định nói:
"Anh sẽ cho em và con một gia đ́nh thực sự hạnh phúc”.
Câu chuyện của tôi không phải là hiếm gặp.Nhiều phụ nữ sau sinh phải chịu cảnh bất công, không được quan tâm đúng mức.Nếu bạn đang mang thai và ở cữ hăy nhớ rằng:
- Hăy lắng nghe cơ thể ḿnh, đừng để ai ép buộc bạn phải sinh thường hay sinh mổ theo ư họ.
- Sau sinh, dinh dưỡng rất quan trọng, đừng để ai tước đi quyền được chăm sóc bản thân.
- Nếu cảm thấy bị tổn thương, đừng ngần ngại t́m kiếm một cuộc sống tốt hơn.
VietVietBF@ sưu tập
|
|