
Lan đă dành một giờ trong ngân hàng cùng bố, v́ ông cần phải chuyển tiền.
Trên đường về, Lan không thể cưỡng lại được mà hỏi:
- "Bố à, tại sao bố không kích hoạt dịch vụ ngân hàng trực tuyến?"
- "Tại sao bố phải làm vậy?" Ông hỏi...
- "À, như vậy bố sẽ không phải mất cả giờ đồng hồ ở đây chỉ để chuyển tiền. Bố thậm chí c̣n có thể mua sắm trực tuyến. Mọi thứ sẽ trở nên thật dễ dàng!"
Lan rất hào hứng muốn giới thiệu bố cô vào thế giới mà mọi thứ đều online.
Ông hỏi: "Nếu bố làm vậy, bố sẽ không cần phải rời khỏi nhà sao?"
- "Đúng, đúng rồi!" Lan nói. Cô giải thích với ông rằng ngay cả thực phẩm cũng có thể giao đến tận nhà và họ có thể giao hàng được mọi thứ!
Câu trả lời của ông khiến cô không nói nên lời và phải suy nghĩ rất nhiều về lời bố nói.
Ông nói: "Từ khi bố bước vào ngân hàng hôm nay, bố đă gặp bốn người bạn của ḿnh, bố đă tṛ chuyện một chút với các nhân viên - những người rất quen thuộc với bố lúc đó.
Con biết đấy, bố mẹ sống với nhau, con ở xa, ngoại trừ mẹ con, đây là sự kết nối và tương tác mà bố cần. Bố thích chuẩn bị chu đáo và đến ngân hàng. Bố có đủ thời gian, cái bố thèm muốn là sự kết nối con người.
Hai năm trước bố bị ốm, người chủ cửa hàng mà bố hay mua trái cây đă đến thăm bố, ngồi bên giường bệnh và khóc.
Khi mẹ con bị ngă vài ngày trước trong lúc đi bộ buổi sáng, người bán hàng tạp hóa gần nhà thấy mẹ, ngay lập tức lấy xe đưa mẹ về nhà v́ ông ấy biết bố ở đâu.
Liệu bố có nhận được sự 'đụng chạm nhân văn' đó nếu mọi thứ đều trở thành trực tuyến?
Tại sao bố lại muốn mọi thứ được giao tận nơi và bắt bố chỉ tương tác với chiếc máy tính hay điện thoại của ḿnh?
Bố muốn biết người mà bố đang giao dịch, chứ không chỉ đơn thuần là một 'người bán hàng'. Nó tạo ra mối quan hệ.
Công ty trực tuyến có cung cấp được tất cả những điều này không?"
VietBF@sưu tập