Kư Giả Chợ Trời: Khi Báo Chí Việt Ngữ Trở Thành Phiên Bản CNN Lỗi
Trong cộng đồng Việt ngữ tại Hoa Kỳ, báo chí lẽ ra phải là nơi phản ánh trung thực tiếng nói của hàng triệu người tị nạn, những người mang trong ḿnh kư ức đẫm máu về độc tài. Nhưng trớ trêu thay, nhiều tờ báo và “nhà báo tự phong” ngày nay lại chọn con đường khác: trở thành bản sao rẻ tiền của CNN và Washington Post, thậm chí c̣n tệ hơn – vừa dịch vừa bịa thêm để chà đạp Tổng thống Donald Trump.
Điểm đáng châm biếm là: phần đông những người này không hề xuất thân từ nghề báo.

Người th́ là giáo viên trường làng, sang Mỹ rồi bỏ phấn cầm bút.
Người th́ là cựu lính VNCH, bỗng hóa thành “kư giả b́nh luận chính trị”.
Người khác là công chức hành chính thời trước 1975, vốn quen giấy tờ công văn, nay chuyển sang “phóng sự – xă luận”.
Chưa từng tốt nghiệp báo chí, chưa từng trải qua đào tạo nghề báo chính quy ở Mỹ, họ “nhập môn” bằng cách… mở CNN, dịch lại tin tức, rồi tập tành giật tít. Một nghề tay trái, nhưng biến thành nghề kiếm sống chính. Và khi đă sống bằng nó, th́ “copy & paste” trở thành chiếc phao duy nhất.
Thuở ban đầu, họ chỉ dịch lại từng ḍng của CNN, Reuters, New York Times. Nhưng dần dần, “tay nghề” được nâng cấp: không chỉ dịch, mà c̣n học được cách giật tít, thêm mắm muối, và tự phăng ra những “nhận định độc quyền”. CNN nói Ukraine có lợi thế, họ biến ngay thành “Zelenskyy có 7 lá bài quật ngă Trump”. Trump dẹp loạn ở Washington DC, họ gọi thành “Trump quậy phá thủ đô”.
Cái gọi là “b́nh luận độc lập” thực chất chỉ là CNN bằng tiếng Việt, thêm chút gia vị phẫn nộ.
Để hiểu rơ hơn, hăy nh́n vào hai nhóm nhà báo thiên tả này:
Nhóm biết rơ nhưng giả vờ theo – Họ không tin liberal là chân lư, nhưng vẫn đi theo để sống sót thương mại. Copy CNN vừa nhanh, vừa rẻ, vừa dễ giữ h́nh ảnh “tiến bộ” để kiếm quảng cáo, xin tài trợ. Với họ, “giả vờ tả” là cách tồn tại.
Nhóm thật sự thiên tả – Chủ yếu là du học sinh, trí thức trẻ, bị nhào nặn trong môi trường đại học liberal. Họ tin thật rằng Trump là hiểm họa, rằng “đa văn hóa, LGBT, open border” là lẽ sống. Với họ, chống Trump không phải là mánh, mà là sứ mệnh.
Kết quả? Hai nhóm này hợp lại tạo ra một “CNN mini” trong cộng đồng Việt, nhưng mất gốc cộng đồng bảo thủ, nơi đa số người Việt tị nạn vẫn ủng hộ TT Trump.
Đỉnh cao châm biếm của hiện tượng này chính là một nhân vật quen thuộc trong làng báo Việt ngữ: “kư giả “nổ” vùng Hoa Thịnh Đốn”. Ông thường xuyên mở đầu bằng: “Một người bạn của tôi trong West Wing tiết lộ…”. Thực tế, chẳng có ai trong Bạch Ốc biết ông là ai. Nhưng với khán giả anti-Trump, ông nghiễm nhiên trở thành “insider Washington”.
Ông ta từng ngồi ghế giám đốc một ban Việt ngữ lớn, được chính phủ Mỹ bảo trợ, với chủ trương đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền Việt Nam. Đáng lẽ, với vị thế ấy, ông phải biết giữ lấy một danh thơm cho đời, rút lui trong sự tôn trọng. Nhưng không – khi ḍng tài trợ đă cạn, khi đồng lương hưu chỉ c̣n vài trăm đô mỗi tháng, ông chọn cách “hạ sơn” bằng việc cuốn vào YouTube, dựng chuyện “bạn tôi trong West Wing” để kiếm view, kiếm tiền.
Người ta bảo, một người từng có danh nếu biết dừng đúng lúc th́ tên tuổi sẽ sáng măi. Nhưng “kư giả “nổ” vùng Hoa Thịnh Đốn” lại tự ḿnh đá phăng tất cả, biến di sản nghề nghiệp thành tṛ hề, và ḥa vào đám đông “nhà báo nửa vời” chỉ để kiếm cơm qua ngày.
Thật ra, đây là công thức đă được chuẩn hóa:
Mở CNN buổi sáng. Copy tin có chữ “Trump”. Thêm vài câu “nguồn tin mật trong Bạch Cung”. Lên YouTube, giảng giải 1 tiếng rưỡi. Khán giả anti-Trump share ầm ầm – view tăng – tiền YouTube đổ về.
Thế là từ một “nhà báo nửa vời”, họ biến thành “chuyên gia chính trị hải ngoại”, vừa được danh, vừa có thu nhập. Thật ra không chỉ nửa vời nữa mà thực chất là kư giả chợ trời, kẻ mua tin CNN, bán lại bằng tiếng Việt.
Trong số này, không thể không nhắc đến Đỗ Dzũng – kư giả kỳ cựu của tờ Người Việt Daily News. Ông được xem là gương mặt tiêu biểu của xu hướng “CNN tiếng Việt”: mỗi chương tŕnh YouTube, mỗi bài b́nh luận đều chọn Trump làm mục tiêu.
Điều mỉa mai là, ngôn ngữ ông ta sử dụng th́ nghe có vẻ trau chuốt, có học – v́ dựa trên CNN mà – nhưng khi bước sang phần nhận định th́ lập tức ḷi ra chất đầu đường xó chợ. Có khi gọi Tổng thống Trump là “lăo”, có khi bực quá th́ bật ra luôn “thằng Trump”. Với văn phong và cách cư xử như thế, khán giả trung lập khó mà dung nạp nổi; chỉ vài chương tŕnh là họ đă “say no”, không c̣n muốn nghe tiếp.
Trong mắt người miền Nam, cách xưng hô ấy là mất dạy – bởi lẽ đă gọi người ngang tuổi cha chú ḿnh bằng “thằng” th́ ai c̣n tôn trọng ḿnh nữa? Nếu chúng ta phê phán những “trí thức” miền Bắc cộng sản v́ thói quen vô học, coi thường phép xưng hô, th́ người miền Nam – vốn từng được dạy dỗ trong nền giáo dục Đệ Nhất, Đệ Nhị Cộng Ḥa – lẽ ra phải giữ sự thanh lịch hơn. Nhưng tiếc thay, Đỗ Dzũng lại tự ḿnh lột bỏ áo học tṛ miền Nam để làm tṛ rẻ tiền, không khác ǵ những “trí thức giả” ở ngoài vĩ tuyến ngày xưa: mang danh có học mà cư xử th́ phường chợ búa.
Đỗ Dzũng không giấu giếm sự ngả hẳn về phía thiên tả. Ông thường lặp đi lặp lại giọng điệu của truyền thông ḍng chính Mỹ: Trump là nguy cơ cho dân chủ, là tác nhân gây chia rẽ, là nhân vật cần bị “soi” từng ngày.
Trong mắt cộng đồng bảo thủ, Đỗ Dzũng là biểu tượng của “nhà báo nửa vời” – người không tạo ra phong cách riêng, mà chỉ lập khuôn CNN rồi Việt hóa bằng giọng điệu chống Trump quyết liệt. Nhưng trong mắt khán giả anti-Trump, ông trở thành “người đưa tin dũng cảm”, đúng gu và đúng tâm lư.
Đỗ Dzũng: CNN bằng tiếng Việt, giọng nghiêm túc. Ông chống Trump bằng ngôn ngữ chuẩn mực báo chí, nhưng thiên kiến rơ rệt, như một phóng viên “copy lại luận điệu rập khuôn” của báo chí thiên tả chính mạch.
“Kư giả “nổ” vùng Hoa Thịnh Đốn”: Ông chống Trump bằng giọng kịch tính, dựng chuyện hậu trường, luôn tự gắn cho ḿnh mác “người có nguồn tin mật trong Bạch Ốc”.
Cả hai khác phong cách, nhưng giống nhau ở mục đích: biến chống Trump thành nghề mưu sinh và giữ chỗ đứng trong cộng đồng anti-Trump Việt ngữ.
Điều chua chát nhất là: những gương mặt này, từ Đỗ Dzũng, “kư giả “nổ” vùng Hoa Thịnh Đốn” cho đến cả những “nhà báo nửa vời” khác, thật sự có chút tiếng tăm và uy tín trong cộng đồng Việt ngữ tại Mỹ. Nếu họ biết dùng vị thế ấy để xây dựng một nền báo chí trung lập, công tâm – th́ không chỉ giữ được ḷng tin của mọi phía, mà c̣n có thể nâng tiếng nói của người Việt lên ngang tầm chính mạch truyền thông Mỹ.
Thay v́ thế, họ chọn con đường dễ dăi: dựng chuyện, copy CNN, và ngày ngày gây chia rẽ trong cộng đồng nhỏ bé của chính ḿnh để nuôi thân, tức là ăn tiền trên sự bất ḥa. Cái tiếng “chống Trump” cho sướng miệng th́ có đó, view YouTube th́ có đó, nhưng tiếng nói chung của người Việt tại Mỹ – thứ quư giá nhất – th́ bị đánh mất.
Nếu họ đủ bản lĩnh đứng trung lập, biết đâu chính họ đă có thể tạo ra một “CNN Việt” thật sự – khác biệt, độc lập, và đáng trọng. Nhưng tiếc thay, họ đă bỏ lỡ cơ hội lịch sử đó, để rồi trở thành… cái bóng mờ nhạt của CNN, thêm vài cú nổ rẻ tiền cho vui tai khán giả.
(Hoàng Đức Chân Như)