20 giờ 36 phút tối nay, một chàng trai Việt bị lừa đi xuất khẩu lao động tại cộng Ḥa Sec đă gửi lá đơn kêu cứu đẫm nước mắt đến BBT Báo Blog, hiện tại anh Hùng đă trăi qua nhiều việc từ chiết xuất ma túy đến ăn xin và giờ đang ở trại tị nạn. Mong các cơ quan tổ chức, Đại Sứ Quán Việt Nam ở Séc hăy cứu giúp anh Hùng trở về quê hương với hai đứa con nhỏ của ḿnh.
 |
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa |
Sau đây xin trích là thư và tâm sự đẫm nước mắt của anh:
Vào khoảng tháng 7 năm 2007, tôi nghe tin bà Đỗ Thị Hảo và Nguyễn Văn Lư, tuyển người đi Cộng ḥa Séc lao động. Tôi đă được nghe bà Đỗ Thi Hảo hưá hẹn rằng, ở bên Cộng ḥa Séc có rất nhiều việc để làm, nếu ai mà không thích việc này th́ sẽ bố trí việc khác cho mà làm, công viêc th́ nhàn, làm th́ toàn bằng máy hiện đại, không phải lao động bằng chân tay như ở Việt nam, mà lại có thu nhập cao, lương tối thiểu đạt 700 ku run/1 giờ, đă có tiền ăn và tiền ở. Nếu ai đăng kư đi lao động sẽ hết 150 triệu đồng và đặt cọc một nửa trước.
Tôi và một người tên là Tuấn đi sau cùng nên bị Đỗ Thị Hảo và Nguyễn Văn Lư, ép giá lên 12 ngàn đô la. Do tin tưởng Đỗ Thị Hảo và Nguyễn Văn Lư là người làng nên tôi và anh Tuấn tuyệt đối tin tưởng, nghĩ rằng không có chuyện lừa đảo ǵ trong vụ này. Phải đến tận ngày 5-8-2008, tôi mới sang được bên Cộng ḥa Séc, khi đến sân bay Praha, có Đỗ Văn Hải là em ruột của Đỗ Thị Hảo đón rồi đưa về một cái xưởng Hàn, rộng khoảng 30m2, khi nghỉ ngơi ở đó được vài ngày, Hải đă bố trí cho tôi đi làm xây dựng, c̣n Tuấn được Hải bố trí đi làm nhà máy điện tử, khi Tuấn làm điện tử được khoảng 2 tháng th́ bị công an bắt, v́ tội làm chui không có hợp đồng lao động, sau đó Tuấn bị trục xuất.
C̣n về phần tôi khi làm được 8 ngày, tôi đă đề nghị Hải cho tôi nghỉ v́ tôi không quen làm xây dựng, hải xin cho tôi vào làm trong mấy cái kho công việc chủ yếu là bốc vác, quét dọn, đào hố...nói chung công viêc rất là vất vả, lại g̣ bó thời gian, lúc nào cũng bị ông chủ thúc ép, làm đến 8 đến 9 giờ co khi đến 10 giờ đêm mới được nghỉ, do công việc vất vả, g̣ bó như vậy nên làm được 9 ngày tôi không chịu được, và đă xin nghỉ. Ngày 3-10-2008, Hải đưa tôi đi làm tận Ostrava, khi làm ở đó được khoảng gần 1 tuần, đến 13-10 tự dưng hắn lên đưa tôi về xưởng và không cho tôi đi làm nữa,(cả ba chỗ này hắn chưa thanh toán tiền cho tôi).
Sau đó tôi đi xin việc nhiều nơi, từ trung tâm thương mại SA PA đến thành phố Brno , nhưng trả ai nhận làm cả, mệt mỏi và tuyệt vọng, tôi không biết phải làm thế nào nữa, chỉ biết gục đầu vào tường và khóc,khóc v́ tủi thân, tuyệt vọng..., khóc v́ thương 2 đứa con nhỏ,(trước khi đi tôi cứ nghĩ rằng bố ra đi để kiếm tiền cho 2 con được bằng bạn, bằng bè,cho gia đ́nh đỡ khổ, con đỡ tủi thân, ai ngờ bố lại ra lông lỗi này). Do không có việc làm,
không có tiền nên tôi phải đi ăn xin ở thành phố Brno.
Ngày 19-3-2009, tôi lại quay vệ xưởng, lần này Hải lại đưa tôi đi trồng rừng cho công ty Afumicata, công viêc cực kỳ là vất vả, khổ đến nỗi gần như không có ǵ để ăn,nhưng do không c̣n việc ǵ để làm,nên tôi vẫn phải cố gắng làm, khi làm được gần 3 tháng th́ nghe tin công ty này lừa đảo không trả lương.
Ngày 28-5-2009, tôi đi làm làm quán ăn được gần 3 tháng, tưởng là từ nay công việc sẽ ổn định,nhưng tôi không ngờ khi đi ra hạn giâư tờ, Hải đă không làm giấy tờ cho tôi mặc dù tôi đă đưa cho 10 ngàn ku run, do không ra hạn được giấy tờ, tôi lại phải quay về làm xây dựng cho thằng Hải, đến lúc thanh toán hắn chỉ trả tôi 70 ku run/1 giờ chưa có tiền ăn, ở và phải đến nửa năm sau, hắn mới trả cho tôi. Làm cho hắn được gần 3 tháng th́ hắn hết việc.
Ngày 23/1/2010, tôi đọc báo t́m việc, và có người tên là Ngô Thị Hồng Hà, sinh năm 6/10/1969, giới thiệu xuống thành phố Cheb, làm ốc vít cho người tên là: Nguyễn Thanh Tuấn với tiền dịch vụ là 3 ngàn KôRun. Khi tôi làm cho hắn được 2 tháng, tháng thứ nhất hắn có trả tiền,đến tháng thứ 2, hắn lên kế hoạch, không thanh toán trả tôi hơn 10 ngàn ko run và lại bán tôi cho một người tên là Nguyễn văn Định. Tên Định đă bắt tôi triết xuất ma túy theo sự chỉ dẫn của hắn, nếu không làm hắn sẽ cho người đưa tôi vào rừng và giết, cứ 1 tuần hắn lại chửi bới, dọa giết, nếu như không nghe hắn. Trước t́nh cảnh đó tôi rất sợ và lo lắng, nên phải nghe theo lời của hắn, rồi nghĩ kế thoát khỏi nhà hắn.
Ngày 27/5/2010 tôi thoát khỏi nhà hắn, rồi đi xuông thành phố Karlovyvary, làm thuê cho người việt được 2 tháng th́ tôi xin nghỉ v́ mụ chủ nhà quá độc ác, khi thanh toán tiền mụ lấy lư do làm không chăm chỉ, rồi quỵt 2 ngàn Ku run của tôi. Tôi xa quê hương gần 3 năm trời, mà chỉ kiếm được một góc tiền, trong tổng số tiền tôi bỏ ra để đi tây. Hiện giờ tôi phải sống trong trại tị nạn, đợi có vé để trở về quê hương.
Tôi mong muốn các đài, các báo, của Việt Nam ở trong nước cũng như ngoài nước,đăng thật nhiều,những t́nh cảnh giống như tôi, để cho nhưng ai có ư định đi tây phải cân nhắc lại, tránh trường hợp bị bọn BUÔN NGƯỜI lợi dụng, lừa đảo. Để rồi liên lụy đến cả gia đ́nh.
Mong rằng nhà nước Việt Nam, hăy xử phạt thật nghiêm, những kẻ buôn người, những kẻ bất nhân thất đức,không có lương tâm, đă gây cho bao nhiêu người, chết giở sống giở .(Vào cuối năm 2008, có người đă không vượt qua được lên đă tự tử trong chợ SA PA, theo tôi biết người này quê Thái b́nh, tên là Sơn).
Praha. ngày1/3/2010.
Phạm Hùng :hunglong7772000@yah oo.com>
Lá thư do Phạm Hùng gửi đến BBT Báo Blog.