Năm ngoái tôi có viết một bài về Vân Quỳnh, cô ca sĩ bé bỏng làm tôi chết giấc trong một ca khúc rất “lớn”, “Kiếp nào có yêu nhau”. Lần đó cả hội trường đứng lên vỗ tay, tôi phải mất mấy giây mới vực dậy tỉnh người. Có phải đây là Thái Thanh, Lệ Thu, những tên tuổi đă làm nên “lịch sử” bài hát, với tiếng hát rất trẻ lại diễn đạt đến tận đích đỉnh. Tôi yêu thêm bài hát từ đó cùng tiếng hát tôi cũng đă bắt đầu yêu.
Cũng trong một dịp t́nh cờ, ở party nhà một người bạn. Tôi gặp lại Vân Quỳnh cùng chị, Vân Khanh, mới đoàn tụ hơn ba tháng, sau thời gian chờ đợi 9 năm để hoàn tất giấy tờ di trú. Lâu lắm, mặt gặp mặt, tay trong tay, dù có nghe Vân Quỳnh nhắc nhở nhiều đến người chị cũng mang ngập tràn ḍng máu nghệ sĩ, như bố, nhạc sĩ Đắc Lân, mẹ, ca sĩ Vân Thảo mà tôi chưa có dịp gặpámặt. Sự t́nh cờ choátôi cái hăm hở chờ đợi, nghe lại giọng ca “cũ” Vân Quỳnh và “mới” Vân Khanh.
Khi người MC giới thiệu Vân Khanh mở đầu với ca khúc “Crazy” tôi rời chỗ ngồi khuất đến gần để quan sát thưởng thức tiếng hát được nhắc nhở nhiều. Quả thật Vân Khanh làm mọi người và tôi “crazy” bởi phong cách tŕnh diễn, nó ngây ngất khạo khờ khi cô ngồi lắc lư nhắm mắt trên chiếc ghế cao, lơi lơi nhả giọng nửa tṛn, nửa khuyết theo điệu Jazz. Tiếng “more” tiếng “bis” vỗ tay vang dội. Một cái thắc mắc làm ngạc nhiên tôil khi nghe cô hát bằng tiếng Anh, tôi không nghĩ cô mới đến Mỹ ba tháng, cách phát âm như tiếng mẹ đẻ, thuần thục, rơ ràng, tự tin. Nếu đừng nh́n người, đoan chắc bạn sẽ tưởng ca sĩ ngoại quốc nào. Vân Khanh tiếp với “Ru ta ngậm ngùi” của Trịnh Công Sơn, đến đây tôi có thể khẳng định giọng ca này, của một ca sĩ chuyên nghiệp lâu năm.
Tôi không sai trong cách nhận định. Trong những lần theo mẹ đi hát ở các tụ điểm pḥng trà ca nhạc. Một đêm, khách hơi vắng, Vân Khanh xin phép hát thử, bài “Right here waiting for you”. Năm đó Khanh 14 tuổi, lần đầu lên sân khấu, chủ khen, “Có khiếu ca hát”, một tiên liệuátốt cho tương lai. Sau đêm “thử” đó, sự nghiệp ca hát bắt đầu như tựa đề bài hát. Vân Khanh xuất hiện hằng đêm cùng mẹ từ năm 1994, lư do để giải thích tại sao cô có dày dặn kinh nghiệm, 18 năm ṛng, thời gian khá dài đủ để tiếng hát Vân Khanh ngày càng tṛn no.
Vân Khanh thích hợp thành côngávới nhạc của Carpenter như Top of the world, Only yesterday, Super star, Please! Mr. Postman, v.v... Một ḍng nhạc khác rất thịnh hành được ưa chuộng trong giới yêu nhạc Việt Nam, nhạc của Abba với những bài tiêu biểu như, Fernando, I have a dream, Money money, Give me give me, v.v... Đó là những bài “tủ” được yêu cầu nhiều nhất trong những lần xuất hiện tŕnh diễn.
Như đă khen, cô ca sĩ hát nhạc ngoại quốc như nuốt cháo này, cũng chuyển tải nhạc Việt Nam tới bến, tới bờ. Tôi đă nghe, “Riêng một góc trời” của Từ Công Phụng, “Lời cuối” của Ngô Thụy miên, “Hăy yêu nhau đi” của Trịnh Công sơn, và c̣n nhiều nhiều nữa... Mới thấy khả năng ca hát của Vân Khanh không giới hạn ở bất kỳ một ḍng nhạc nào.
Sắp tới đây, Vân Khanh, Vân Quỳnh sẽ xuất hiện trong một đêm diễn ở nhật báo Người Việt ngày 9 tháng Tư. Trong đêm này ngoài các ca khúc hát riêng, hai chị em sẽ hát chung rất ăn ư trong các nhạc phẩm Việt và Anh.
Trong buổi gặp gở mạn đàm ở pḥng họp nhật báo Việt Herald, nh́n hai chị em, tôi không nghĩ họ chỉ thuần túy liên hệ máu mủ mà c̣nálà hai đồng nghiệp chí t́nh hỗ tương nhau trong công việc. Khi tôi hỏi Vân Khanh những câu cô không nhớ chi tiết, Vân Quỳnh đáp hộ, thuộc làu như chuyện của ḿnh. Khi tôi đề cập đến ḍng nhạc Lê Uyên Phương, họ xướng ngay một đoạn rất mượt mà ăn khớp, rồi họ bắt qua một nhạc phẩm khác của Đức Huy, “Mùa thu ru em” thật dễ dàng, bè chính bè phụ ăn ư vô cùng.
Vậy mà, tính t́nh, sở thích kể luônáloại nhạc hai người theo đuổi lại khác nhau. Vân Khanh, giọng Alto trầmáđục,áthích yênátĩnh, không ồn ào, “traditionnal”. Trong khi Vân Quỳnh, giọng Soprano, cao vút, sôi nổi, phá cách. Nhưng cái kết hợp của họ lại là một sự toàn vẹn bổ túc hiếm có.
Sắp tới, Vân Khanh sẽ ra CD hát chung với Vân Quỳnh. Cô cũng mong có nhiề cơ hộiáđể cống hiếnátrong những chương tŕnh sinh hoạt động đồng, làm quen với khán thính giả hải ngoại. Mà theo Vân Khanh, rất lịch sự,áthông cảm, dễ tính, họ thưởng thứcáâm nhạc với sự trân trọng chúáư. Cái yếu tố cần thiết để người ca sĩ thành công thêm trên sân khấu.
Tiễn hai chị em ra xe, với cuốn CD đề tặng trên tay, một Vân Quỳnh dễ thương như búp bê, một Vân Khanh trầm lắng như pho tượng. Tôi biết ḿnh phải viết về cái ǵ, nơi rất đặc trưng ở Vân Khanh, ngồi hát bàiá”Crazy” làm mọi người ... crazy theo luôn.á (K.H)
Khánh Ḥa/Việt Herald