LẠNG SƠN (TP) - Một “chợ tiền” mọc lên tại sân vận động Đông Kinh, thành phố Lạng Sơn hoạt động công khai giữa thanh thiên bạch nhật.

Tiền xếp đống tại chợ tiền biên giới Việt-Trung. (H́nh: báo Tiền Phong)
Chợ tiền này ngày càng đông và hoạt động khá thành thạo mà không cần bất kỳ một ngân hàng nào. Chỉ cần một cú điện thoại, việc mua bán, chuyển tiền Nguyên (của Trung Quốc) và tiền Việt Nam được thực hiện ngay lập tức một cách ṣng phẳng và chính xác.
“Trung tâm trao đổi, mua bán ngoại tệ” tại đây hoạt động suốt ngày đêm với khoảng 50 “đơn vị.”
Mỗi “đơn vị,” theo báo Tiền Phong chỉ có một người mang túi tiền và một chiếc máy tính điện tử. Phần lớn là phụ nữ, họ ngồi ĺ trên một chiếc ghế nhựa để tiếp khách và làm các động tác: đếm tiền, nhận tiền, trao tiền, một cú điện thoại... là xong.
Tại đây, người ta tính có đến 169 cá nhân thu đổi ngoại tệ trong đó có gần 40 người hoạt động công khai mà không cần giấy phép, lại càng không giấy chứng nhận hành nghề.
Cũng theo báo Tiền Phong, chợ tiền này hoạt động tấp nập ngày cũng như đêm để “phục vụ” giới thương lái ở vùng biên giới. “Trao trả hoặc nộp tiền tại biên giới,” đó là lề lối làm ăn lâu nay giữa hai phía thương nhân Việt Nam và Trung Quốc tại Lạng Sơn thông qua mạng lưới thu đổi ngoại tệ này. Không cần ngân hàng, giới xuất nhập cảng đă chuyển tiền trót lọt trung b́nh khoảng 3,000 thương vụ trong năm, trị giá hàng ngàn tỉ đồng.
Báo Tiền Phng c̣n cho biết thêm, chợ tiền làm ăn phát đạt tới nổi từ sân vận động Đông Kinh mọc lan sang thị trấn Đồng Đăng và cửa khẩu Tân Thanh của tỉnh Lạng Sơn.
Theo chính quyền Lạng Sơn, chợ tiền được giới thương lái điều hành một cách nhanh gọn với số tiền lớn trao đổi mỗi ngày mà không hề mất một đồng thuế nào.
(PL)