Cụ bà 106 tuổi chưa từng ăn thịt, cá - VietBF
 
 
 

HOME

24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Online

Clips

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2006-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 08-17-2011   #1
jojolotus
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
jojolotus's Avatar
 
Join Date: Dec 2008
Posts: 41,760
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 58
jojolotus Reputation Uy Tín Level 1jojolotus Reputation Uy Tín Level 1
Default Cụ bà 106 tuổi chưa từng ăn thịt, cá

- Tôi đă từng nghe người dân kể và trực tiếp nhờ chính quyền địa phương xác định thông tin từ trước, rằng ở xă Diễn Thành (huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An) có một cụ bà năm nay đă 106 tuổi, chưa một lần ăn miếng thịt, miếng cá mà chỉ ăn rau cỏ, muối vừng nhưng cụ vẫn sống rất khỏe mạnh.

Hằng ngày, cụ cần mẫn đi cắt cỏ và chỉ huy đàn ḅ lên tới hàng chục con. Những tôi vẫn không thể ngờ cuộc đời của cụ lại quá đỗi hẩm hiu, thậm chí bi đát nhất xă hội nếu như không có dịp trực tiếp gặp cụ vào một buổi trưa khi trời c̣n đứng bóng. Cụ là Hoàng Thị Mưu (SN 1905) hiện đang ở với con rể tại xóm 6, xă Diễn Thành (huyện Diễn Châu, Nghệ An)

Người đàn bà bị kiếp nghèo ép làm ôsin gần 1 thế kỷ

Cụ Mưu kể, những năm đầu tiên của thế kỷ XX, đất nước nghèo khó, chiến tranh loạn lạc, cơm không đủ ăn, túp lều tranh không có để ở. Những bà mẹ vô tội bị lính Pháp “xâm hại” sinh ra con cái đành nuốt nỗi đau vứt bỏ giọt máu của ḿnh ở chợ cho những gia đ́nh không có con, nhà giàu có mang về làm ôsin, hay nhà địa chủ giàu có mang về làm đầy tớ. Cũng nằm trong số hàng ngàn đứa bé bất hạnh, bị bố mẹ nhắm mắt vứt bỏ ở chợ, cô bé Mưu may mắn thoát chết nhờ được một đôi vợ chồng không có con mang về làm con nuôi. Sống trong xă hội túng thiếu trăm bề, cô bé Mưu cũng sớm ư thức được số phận của một đứa bé bị bỏ rơi.

Lên 7 tuổi, cô bé Mưu phải cáng đáng mọi việc trong gia đ́nh bởi dịch bệnh hoành hành, đă khiến bố mẹ nuôi qua đời. Gần 1 tháng sau, Mưu may mắn lại được một người đàn bà góa chồng, mang về nuôi. Hàng ngày, hai mẹ con đi ṃ cua, bắt tép và sống với nhau rất hạnh phúc suốt 3 năm trời. Cứ tưởng, người đàn bà bạc phận và cô bé bất hạnh sẽ an phận giữa cuộc đời với muôn vàn sóng gió của kiếp nghèo. Nhưng vào một đêm, khi giấc mơ của 2 mẹ con chưa trọn vẹn th́ một người đàn ông say rượu đă ghé thăm và làm chuyện “giao cấu” với người đàn bà góa chồng đến chết. Không dừng lại ở đó, khi mà nỗi đau người mẹ nuôi bị hiếp chết chưa lâu, cô bé Mưu bị một người đàn ông bắt về làm con nuôi. Nói là con nuôi nhưng hàng ngày cô bị đánh đập và ép buộc làm mọi chuyện nặng nhọc, thậm chí c̣n bị người cha nuôi ép buộc “phục vụ nhu cầu sinh lư” suốt một thời gian dài. Không thể chịu nổi, cô bé trốn đi, làm thuê, làm mướn kiếm củ khoai, củ sắn sống qua ngày với khát vọng t́m lại cha mẹ đẻ của ḿnh, mặc nhiều lần cô tuyệt vọng nghĩ đến cái chết vĩnh biệt cơi đời.

Sóng gió cuốn theo sóng gió. Năm 1918, Mưu bị một nhà địa chủ ở Diễn Châu bắt về làm đầy tớ. Ở được 2 năm do bị đối xử bạc bẽo, cô bé t́m đường bỏ đi nhưng vẫn không thoát khỏi sự truy sát của đội quân tay sai máu lạnh. Sau khi bị người địa chủ bắt về, đánh đập, Mưu lại bị bán cho một đia chủ khác trong huyện. Tại nhà địa chủ ông Cao Xuân Dục, Mưu vẫn không thoát khỏi bi kịch, hàng ngày cô bé làm việc quần quật hơn con trâu, con ngựa. Măi đến sau Cách mạng tháng 8 (năm tṛn 40 tuổi), thấy Mưu làm việc chăm chỉ, tốt tính nên con gái nhà địa chủ đă xin cha mai mối kết duyên cho Mưu với một anh thợ cày tên Hoàng Công Đệ (chồng cụ bây giờ).

Những tưởng sau ngày lập gia đ́nh, “hai trái tim vàng” vợ chồng ông Mưu sẽ sống an phận, hạnh phúc dưới túp lều tranh, cùng nhau làm ăn và nghĩ đến những đứa con ngoan. Ai ngờ, cuộc sống khốn khó vẫn không cho ông bà ngẩng đầu, đau ḷng hơn khi 2 đứa con đầu tiên lại bị đói nghèo cướp đi. Cụ Mưu đẫm lệ: “Lấy nhau về hơn 5 năm, hai vợ chồng mới sinh được con, sinh đôi 2 thằng rất kháu khỉnh, nên hai vợ chồng tôi thầm nhủ ḷng, dù đói nghèo đến đâu vợ chồng cũng quyết chăm con nên người. Nhưng không được bao lâu, dịch bệnh kéo đến đă cướp đi 2 đứa con. Từ đấy, cuộc sống của hai vợ chồng tui lại càng quay quắt, khốn khó hơn”.

Dẫu biết số ḿnh bất hạnh, cuộc đời bị vùi dập đủ bề nhưng vợ chồng bà Mưu vẫn rất khát khao sống. Với bà, sống không phải là để tiếp tục chấp nhận đau khổ, tang thương mà sống là để theo đuổi hi vọng t́m kiếm “giọt máu” đă thất lạc. Sống để chứng tỏ với bố mẹ, với xă hội rằng sức sống của một đứa trẻ bị bỏ rơi, một người đàn bà mang thân phận ôsin, bị hành xử tàn nhẫn, bị vùi dập trong túng quẫn vẫn khát khao sống và cố xoay chuyển số phận bằng sự kiên tŕ và đức hạnh của ḿnh. Với tâm niệm trên, bà Mưu cùng ông Đệ, bất chấp nghèo đói, vượt qua mọi đau thương, quyết tâm sinh hạ đứa con để mai này nương tựa. Và rồi lần lượt 3 người (2 gái, một trai) ra đời. Để trang trải cuộc sống, hàng ngày, chồng cày thuê quốc mướn, vợ ngậm đắng nuốt cay đi làm ôsin, làm đầy tớ cho các nhà giàu, nhà địa chủ để kiếm miếng cơm manh áo nuôi con nên người.

Nỗi đau kế tiếp nỗi đau. 20 năm sau, khi trên đầu tóc đă điểm bạc, vợ chồng bà Mưu lại nghẹn ngào tiễn con lên đường nhập ngũ, tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Sau ngày con ra trận, hàng đêm ông bà thức trắng, chắp tay khấn lạy tổ tiên và thần phật cho con trai tai qua nạn khỏi, ḥa b́nh lập lại, con sống sót trở về. Thế nhưng, số phận đă an bài, vào một buổi chiều năm 1972, trời mưa tầm tă, tiếng sấm chớp ḥa lẫn tiếng bom đạn ầm ĩ, một anh lính đă mang đến cho người ông bà hung tin: “Liệt sĩ Hoàng Công Tuân đă hi sinh tại chiến trường miền Nam”. Sau khi nghe hung tin, bà Mưu đă xỉu xuống, tỉnh dậy bà xem như không, bà nuôi niềm tin rằng con ḿnh vẫn c̣n sống và sẽ trở về. C̣n ông Đệ, v́ quá đau đớn khi nghe hung tin con trai chết nên đă phát bệnh kéo dài. Vất vả giờ lại đè nặng gấp bội trên đôi vai người đàn bà bất hạnh. Hàng ngày bà Mưu lầm lũi làm việc đồng áng, chăm nom chồng. Ít năm sau, bệnh t́nh quá nặng ông Đệ lại bỏ bà Mưu về nơi suối vàng. Hai cô con gái duy nhất cũng lần lượt đi lấy chồng. Một ḿnh neo đơn, bà Mưu lại theo con gái đến ở nhờ nhà con rể suốt gần 30 năm qua.

Đề cập đến chuyện sống ở nhờ nhà con rể, cụ Mưu rầu rĩ: “Là người sống lâu năm nhất nh́ trên khắp đất nước, nhưng cuộc đời tôi chưa một lần được thảnh thời. Tuổi thơ nghiệt ngă, bị bố mẹ vứt ở chợ, không có ai thân thích. Lớn lên đi làm đầy tớ, làm ôsin, bị đày đọa hơn con trâu con ngựa phục vụ nhà giàu. Đến khi được làm mẹ, lần lượt phải tiễn chồng, con cái “đi”. Lúc về già, con gái lấy chồng, sống neo đơn, buồn bă nên tui đành ngậm ngùi đi ở nhờ nhà con rể!”

Hai thế kỷ không ăn thịt, cá

Năm nay đă bước sang cái tuổi xưa nay hiếm (106 tuổi), nhưng cụ Mưu vẫn c̣n rất khỏe mạnh, mắt tinh, tai thính, da dẻ hồng hào. Tuy nhiên có một điều đặc biệt là từ lúc sinh ra đến nay, cụ Mưu chưa một lần ăn cơm thịt, cá… mà chỉ ăn cơm với rau cỏ, muối vừng.

Lư giải về điều thú vị trên, cụ Mưu chia sẻ: “Ngày xưa nghèo khó, tui bị bắt đi làm đầy tớ, phải làm lụng tối ngày c̣n khốn khổ hơn con vật th́ lấy đâu cơm mà ăn, huống chi là cá, thịt. Ở với bố mẹ nuôi tốt tính th́ không có mà ăn; ở với nhà giàu, nhà địa chủ th́ bị đánh đập, ép buộc làm việc quần quật suốt ngày nên không được ăn uống cũng thành quen. Cứ lúc nào đói, tôi lại vặt tạm mấy cọng rau, bới củ khoai ăn lót dạ. Cho đến khi đến ở nhờ nhà con rể, lúc đói cũng như lúc sang, không để con cái bận ḷng, tui vẫn chỉ ăn cơm với rau cỏ và muối lạc, muối vừng ăn cho đến bây giờ”.

Cụ Mưu cũng cho biết rằng, cụ là một con người nhưng tuổi thơ bị hành xử không khác ǵ là con vật. Có lần, sơ ư làm vỡ cái bát cơm, nhà địa chủ đă cho người lôi cụ ra đánh đập rồi nhốt cụ vào một chuồng lợn ở 2 ngày mới tha. Nhiều lần cụ ngồi thu ḿnh lại, khóc và tự hỏi rằng: “Ḿnh là con người hay là con vật? Ḿnh cũng như nó?”. V́ vậy, với cụ sát sinh con vật là sát sinh ḿnh. Hơn thế, cụ là một người tín ngưỡng Phật, hay đi lễ chùa và sống có đức hạnh. Hàng đêm, cụ thường chắp tay lậy Phật cho linh hồn chồng, con được siêu thoát. Cụ luôn tâm niệm không bao giờ được sát sinh, phải ăn chay, t́m đến cửa Phật và làm thật nhiều điều phúc hậu cho cuộc đời.

Nói về người mẹ đáng kính của ḿnh, chị Tư, con gái cụ Mưu bộc bạch: “Chắc ông trời cảm hóa được những nỗi đau của cụ, nên mới cho cụ sống thượng thọ được tới bây giờ. Điều đặc biệt, hơn 100 năm nay cụ không hề động một miếng thịt, miếng cá mà chỉ ăn cơm rau với muối lạc vừng do chính tay cụ làm là một điều rất đặc biệt”. Như để chứng minh cho tôi thấy, chị Tư cúi khom người xuống dưới gầm giường nơi cự Mưu ngủ, lấy ra một hộp muối vừng xay nhỏ, được bọc kỹ càng 2 túi nilon và bảo: “Ngoài rau cỏ, thức ăn chính của cụ chỉ có duy nhất cái lọ muối vừng này”.

Chia tay cụ Mưu ra về, tôi vẫn nhớ như in trong đầu câu nói quả quyết của cụ: “Tui đă trải qua một cuộc đời quá khổ nên tui mong muốn mọi người dân chưa thoát cảnh cơ cực sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Riêng tui c̣n sống ngày nào, tui vẫn sẽ c̣n làm việc thiện giúp đỡ bà con làng xóm đến khi mô chết mới thôi”.


Theo Mạnh Hùng
(Cảnh sát toàn cầu)
jojolotus_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1313550109_ba-lao.jpg
Views:	24
Size:	13.4 KB
ID:	309996
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC6

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 01:16.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.26727 seconds with 12 queries