Tết Độc Lập và “ai cũng có cơm ăn áo mặc”
Năm 1946, khi trả lời câu hỏi của các nhà báo về điều mong muốn của ḿnh, Chủ tịch Hồ Chí Minh đă khẳng định: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”.
Đă 65 năm câu nói nổi tiếng ấy ra đời, cũng từng ấy thời gian cả nước Việt Nam t́m kiếm con đường “cơm ăn, áo mặc” cho toàn dân. Tết Độc Lập năm nay, có nhiều luồng suy nghĩ. Lạm phát vẫn đẩy cuộc sống người dân vào khốn đốn. Người miền xuôi vật lộn với tăng giá các chi phí sinh hoạt thường ngày th́ người miền ngược lại phải vật lộn với cơm ăn áo mặc rất bức thiết.
Bên những người có cơm ăn áo mặc là những người thiếu áo
Đă là nước có thu nhập trung b́nh, nhưng miền tây của bất cứ tỉnh nào có đồi núi thường niên mỗi năm phải gánh chịu thời gian giáp hạt và cần trợ cấp khẩu phần gạo cứu đói. Mỗi năm cứ đến Tết hoặc ra Giêng, hàng loạt tỉnh phải có công văn hoả tốc gửi Thủ tướng chương tŕnh cứu đói đồng bào vùng sâu vùng xa. Đă có nhiều chương tŕnh xoá đói giảm nghèo đưa ra, lồng ghép cho cuộc sống núi rừng khá hơn, nhưng “cơm ăn, áo mặc” không phải ai cũng có đủ đầy.
Tết Độc Lập, miền xuôi nhiều làng say lăn chiêng v́ bia rượu chúc tụng. Nhưng miền núi, vẫn oằn ḿnh vật lộn mưu sinh t́m kiếm cái ăn. Mong muốn “tột bậc” của Bác Hồ vẫn chưa thành hiện thực.
Tết Độc Lập của 66 năm trước không có những dàn siêu xe diễu hành xuyên việt, nhưng năm nay đă có điều đó diễn ra trước ngày 2-9. Người dân các tỉnh có quốc lộ 1A đi qua chứng kiến sự hoành tráng của đoàn siêu xe diễu hành ở Hà Nội vào và TP. Hồ Chí Minh ra tụ nhau ở Đà Nẵng. Một cách ăn chơi mới của tầng lớp giàu có.
Đám đông các địa phương chứng kiến với nhiều cảm xúc trầm trồ và suy nghĩ. Họ làm ǵ mà giàu thế? Đó là câu hỏi thường trực mà những người chứng kiến đặt ra. Và câu trả lời có nhiều kết quả. Không nói ra ai cũng tự có một câu trả lời tạm hài ḷng cho đáp án.
Nhưng h́nh ảnh siêu sang cho thấy sự phân cách giàu nghèo rộng hơn trước đây rất nhiều. Và sự khác người của dân chơi đang ngày một dày thêm.
Các địa phương mà dàn siêu xa đi qua thường có một phần dân số sống trong cảnh nghèo đói mà những người ngồi sau vô lăng của Bentley và Rolls Royce khó có thể h́nh dung. Miền tây Nghệ An c̣n những bản làng vần vũ với sự thiếu ăn trong từng góc bếp của đồng bào Đan Lai, trong khi đó người Chứt ở Hà Tĩnh cũng đang cùng bộ đội biên pḥng t́m cách thoát nghèo. Miền tây Quảng B́nh người dân chia khẩu phần gạo Chính phủ viện trợ cho mỗi bữa sao cho không thiếu trong giáp hạt. Có lên miền núi, mới thấy thiếu ăn thiếu mặc lộ rơ. Nhưng cũng có nhiều mảnh làng dọc quốc lộ 1A khó khăn vô cùng với nhiều thứ cần kíp về điện, đường, cơm ăn, áo mặc. Có những người ước mơ được bữa cơm có thịt, cá vào ngày lễ trọng nhưng cũng chỉ là giấc mơ con đè nát cảnh nghèo con.
Cần chính sách mạnh mẽ hơn nữa để ai cũng có cơm ăn áo mặc.
Đội h́nh siêu xe gặp nhau ở Đà Nẵng cũng gây quỹ từ thiện Car&Passion dành cho trẻ em nghèo với số tiền tương đương 3 tỷ đồng. Một cách nhân văn được các báo mạng ca ngợi gần hết lời.
Trong hàng ngũ sở hữu siêu xe ấy, người ta từ hỏi, có bao nhiêu phần trăm làm ra từ chính mồ hôi nước mắt, bao nhiêu phần trăm từ thực hiện lợi ích nhóm. Một cách khác của cơm ăn áo mặc với giới nhà giàu. Riêng đối với người nghèo vẫn c̣n nhiều, lợi ích trước mắt là bữa cơm làm sao đủ mỗi người ba bát và cần cơ chế hiện thực hơn nữa để người nghèo ai cũng có cơm ăn áo mặc thay v́ bụng đói phải nghe ca tụng tung hô.
Cu Làng Cát blog
|