Tháng 9 ở Texas trời đă đă vào thu mà chưa bớt nóng cháy. Rất lâu ở Houston không có mưa. Từ hồi bần tăng về sống ở đây, thấm thoát đă hơn mười sáu năm. Mười sáu năm ở Mỹ so với những người tỵ nạn Việt Nam khác th́ chưa dài, nhưng thời gian sống ở một nơi chốn không phải là quê hương ḿnh th́ đó không phải là một thời gian ngắn. Ở tuổi năm mươi mà lưu lạc nơi đất khách quê người trong lúc bệnh hoạn, th́ đó có phải là một cực h́nh không. Tùy bạn quan niệm. Song cuộc sống th́ không có ǵ tuyệt đối. Giữa cái được và mất, giữa xấu và tốt luôn đi liền với nhau. Bần tăng luôn tự nhủ: Hăy cố gắng thích nghi. Hăy vui sống với cái ḿnh đang có và chấp nhận nó, phải thế không.
Con người sinh ra vốn “Nhân vô thập toàn” là thế, như người xưa đă nói, phải không bạn? Nếu xấu và tốt là một phạm trù đúng sai tùy theo hoàn cảnh, tùy theo nhận xét của mỗi người, cách tích cực nhất là chúng ta nên t́m cái tích cực, nghĩa là t́m cái tốt đẹp để xiển dương. Như thế đời sống mới có ư nghĩa v́ ḷng khoan dung và vị tha.
Bây giờ trời đă vào thu, chiều chiều ngồi ở vườn nhà ngắm hoàng hôn, đă nghe gió bay những xác lá khô xào xạc khi mặt trời xuống dần ở bên kia dăy núi. Bần tăng ngâm khe khẽ bài thơ làm đă lâu về Đà Lạt. Đọc bạn nghe nhá.
Em Đà Lạt có vui không nhỏ
Anh bây giờ xa tít mù xa
Đến bao giờ lại đến với ta
Sương óng ánh mắt ngời mộng ước
Có những chiều đông nơi xứ lạ
Hồn đắm ch́m trong những cơn say
Nhớ ngày lạnh rủ em xuống phố
Gió và mưa bước nhẹ thầm th́
Ở bên nhà em có xót xa
Chợ Ḥa B́nh chỉ ḿnh dạo phố
Xưa từng lời nguyện ước trăm năm
Đến bây giờ duyên đă không thành
Cũng vậy thôi đời cũng thế thôi
T́nh cho mật ong và trái đắng
Muốn nhận nhiều mà có là bao
Đà lạt ơi! Ta đă mất em rồi
Ngày ở đây buồn gặm nhấm ta
Tiếc tuổi trẻ sao chóng đi qua
Thời gian như là viên độc dược
Đêm lắng sâu nước mắt tuôn trào
Đà lạt ơi ngọt ngào hương hoa
Thành phố như ngập tràn thơ ca
Ở trong ta lúc nào quên được
Nghe chiều đông rụng lá sân nhà
Dốc Duy Tân con dốc t́nh yêu
Dốc nhà thờ t́nh sử dấu yêu
Nhà em như ṿng một thế giới
Sáng tinh sương khu Ḥa b́nh không đủ nắng
Sưởi ấm anh
Ngày từ giă lên đường
Đà lạt ơi phút từ biệt em
Ta hốt hoảng
Như người trốn chạy
Nghẹn lời chát đắng đôi môi
Từ biệt nhá Xuân Hương Đồi cù
Từ biệt Nhá Datanla thác Prenn thơ mộng
Trường đại học và cô giáo ngoan
Ta đi thôi kẻo tắt thở với mi rồi.
(Trích trong thi phẩm Tên Em Là Hoa Kỳ )
Bạn ạ. Trong những năm đầu thập niên 60 thế kỷ trước, dưới chế độ Đệ nhất Cộng ḥa, bần tăng c̣n mài đũng quần trên ghế trường trung học. Những năm đó trường học thường băi khóa để học sinh, sinh viên bỏ học xuống đường biểu t́nh chống độc tài gia đ́nh trị Ngô Đ́nh Diệm đàn áp Phật giáo.
Bần tăng cũng theo đám bạn bè trong nhóm thân Phật giáo Ấn Quang, băi khóa đi biểu t́nh la ḥ hoan hô đả đảo. Đi biểu t́nh xuống đường v́ ham vui, hay đua đ̣i do bạn bè rủ rê, chứ lúc đó c̣n non trẻ, chỉ biết ăn rồi đi học chứ biết quái ǵ về chính trị mà biểu t́nh với lại cách mạng.
Tại sao bần tăng lại nói Phật giáo Ấn Quang? Xin thưa: Là v́ Giáo hội Phật giáo Việt Nam lúc đó chia ra làm hai hệ phái. Hệ phái Phật giáo Thống nhất do Ḥa Thượng Thích Tâm Châu lănh đạo. Hệ phái này thân với chính quyền. C̣n hệ Phái Phật gíao Ấn Quang do Thương tọa Thích Trí Quang và Thượng tọa Thích Thiện Minh cầm đầu, chống đối lại chính quyền Ngô Đ́nh Diệm.
Cứ theo hiện tượng và dư luận báo chí thời đó cho rằng, những chùa chiền thuộc hệ phái Phật giáo Ấn Quang là cái nôi che chở và là chỗ dựa vững chắc cho Mặt trận Giải phóng Miền Nam (MTGPMN ) nương tựa. Nếu không muốn nói là nơi cất dầu an toàn những cán bộ nằm vùng, tài liệu và vũ khi cho MTGPMN và chính phủ Lâm thời Miền Nam Việt Nam. Mà MTGPMN ai cũng biết là con đẻ của Cộng sản do Hà Nội dựng lên để chống phá chế độ Việt Nam Cộng Ḥa do Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm lănh Đạo.
Để chống lại lật đổ một chế độ no ấm, sống trong an b́nh được ḷng dân, mà Việt cộng nghĩ ra mưu kế phải dùng đến tôn giáo mới có thể gây hận thù chia rẽ được khối đoàn kết dân tộc. Mưu kế đó đă thành công như mọi người đều thấy. Chúng rêu rao là Chính phủ Ngô Đ́nh Diệm kỳ thị tôn giáo. Ưu đăi Công giáo rồi đàn áp Phật giáo. Chúng gây phân hóa chia rẽ hai tôn giáo lớn và có thế lực nhất miền Nam. Mục đích của chúng nhằm gây chia rẽ hiềm khích , hằn thù giữa những Phật tử và Giáo dân với nhau. Tuy hai tôn giáo cùng đang phục vụ trong một chế độ. Mưu kế thâm độc gây thù hận tôn giáo mà mọi người không cảnh giác đề pḥng đă là nguyên nhân làm chế độ Ngô Đ́nh Diệm bị xụp đổ. Kết quả là anh em nhà Ngô bị giết do ngoại bang nhúng tay vào mua chuộc hàng ngũ các tướng lănh cao cấp làm đảo chánh lật đổ chính phủ!
Câu biểu ngữ “Chống độc tài gia đ́nh trị đàn áp tôn giáo “ là do những nhà sư tổ chức chống đối chế độ dựng lên nhằm hô hào kích động quần chúng tham gia biểu t́nh, làm cách mạng lật đổ chính phủ. C̣n những người lính, người dân b́nh thường lúc đó đâu ai nghĩ tới. Nhưng hố sâu hận thù bên trong hai tôn giáo lớn ngày một sâu không có cơ hàn gắn. Nhất là thời gian Ḥa Thượng Thích Quảng Đức xuống đường tự thiêu giữa thủ đô Sài G̣n của miền Nam. Cộng với những sai lầm to lớn của chính phủ và anh em thân thích của Tổng Thống.
Những dư luận về sự lộng quyền của ông Cố vấn Chỉ đạo miền Trung Ngô Đ́nh Cẩn, như ông Cố vấn tự quyền bổ nhiệm nhân sự phe phái của ḿnh vào những chức vụ như Tỉnh Trưởng Quận trưởng cho phần đông những tướng tá xu nịnh bất tài. Chung quanh ông được ví như một triều đ́nh thu nhỏ mà ông được mệnh danh là một lănh chúa lộng quyền ban phát chức tước, bắt bớ giam cầm theo ư ḿnh. . . Hay Tổng Giám Mục Ngô Đ́nh Thục lơi dụng quyền thế để giúp xây dựng nhiều nhà thờ ở những khu tập trung dân di cư Công giáo. Vợ chồng ông Cố vấn Chính Trị Ngô Đ́nh Nhu nắm nhiều quyền hành, quyết định trong Nội các chính phủ. Ai cũng biết Cố Vấn Ngô Đ́nh Nhu là cha đẻ ra đảng Cần Lao Nhân Vị. Những viên chức cao cấp trong chính quyền thường là đảng viên Đảng Cần Lao. Nhiều Tướng tá trong quân đội c̣n phải lo chạy chọt đế được làm Đảng viên đảng cho mau thăng quan tiến chức. C̣n bà Trần Lệ Xuân là Chủ Tịch Hội Phụ Nữ Liên Đới Việt Nam, cũng lộng quyền không kém. Đó là những tin tức được tung ra trên báo chí đối lập mỗi ngày. Có ít xít ra nhiều, nhằm làm giảm đi uy tín của Chính phủ Ngô Đ́nh Diệm với dân chúng miền Nam và thế giới.
Có những sai lầm không đáng có như vụ cấm treo cờ Phật giáo trong khuông viên Chùa Từ Đàm ở Huế chẳng hạn, gây hiểu lầm là chính phủ đàn áp Phật giáo trong dư luận Phật tử. Và đó cũng là một phát pháo lệnh tạo ngọn lửa căm phẫn trong hàng ngũ Phật Giáo.
Trong bài “
Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm Lịch Sử Sẽ Trả Lại Danh Dự Và Công Bằng Cho ngài”, bần tăng chỉ muốn nói tới cái ưu việt của một nhà lănh đạo v́ nước v́ dân, ông mới là người thực sự làm cuộc cách mạng tự do dân chủ đầu tiên cho đất nước, xóa bỏ nền Quân chủ phong kiến độc tài cả hàng ngàn năm đè lên đầu lên cổ dân tộc. Trong khi ông là nguyên quan đầu triều Thượng Thư Bộ Lại của triều đại nhà Nguyễn. C̣n cha ông là Ngô Đ́nh Khả trước đó cũng là quan đầu triều dưới thời vua Khải Định. Nếu lúc đó ông không có tinh thần cải cách quốc gia tự do dân chủ cho đất nước, muốn làm cho đất nước cường thịnh độc lập thoát khỏi ách thống trị của thực dân Pháp, th́ sau này Việt Nam chúng ta làm ǵ có nền Đệ Nhất Cộng Ḥa.
Trong bài viết trên của bần tăng, có người phản hồi bài viết lại chê trách ông là kẻ vong ân bội tín, phản lại Bảo Đại là chủ cũ! Không phải là một người trung thành theo kiểu: ”Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung” của Khổng Tử. Nếu muốn ông trung thành với Bảo Đại để làm tay sai cho Pháp, th́ làm ǵ chúng ta có nền dân chủ đại nghị sau này.
Có người phản hồi ư kiến cho rằng: ”Tác giả là dân di cư 54 Catholic”. Ư nói là dân Công giáo nên viết bài bênh vực Ngô Đ́nh Diệm! Bênh vực một chế độ độc tài gia đ́nh trị thối nát. Người phản hồi này đúng trên khía cạnh h́nh thức, c̣n trên phương diện khác là có ác ư không mang tính khách quan.
Trong bài viết trên người viết nhấn mạnh đến đạo đức cá nhân của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm so sánh với đạo đức những vị lănh đạo đất nước thời cận và đương đại của Việt Nam. Chứ không nhằm bênh vực những khuyết điểm của chế độ.
Bần tăng theo cha mẹ di cư 54 lúc mới 8, 9 tuổi đầu. Gia đ́nh là người Công giáo. Nhưng không v́ thế mà bần tăng toa rập giống như những người cuồng tín mù quáng khác để kỳ thị tôn giáo, kỳ thị đạo này đạo kia. Đạo này là chân chính c̣n những đạo khác là tà giáo. Không, không đời nào lại như vậy. Bởi trong thâm tâm bần tăng đạo nào cũng đáng kính, v́ giáo lư đạo nào cũng dạy người theo đạo làm lành tránh xa điều ác. C̣n ngoài ra những điều khuyên răn khác, không nhất thiết phải tuân theo. V́ mỗi con người đều có tri thức để suy luận đúng sai, không đạo gíao nào áp đặt được.
Nói cho cùng, tôn giáo chỉ cần thiết khi tri thức con người c̣n nông cạn, loại người này cần tôn giáo chỉ bảo làm việc này việc nọ, hay phải làm những việc thiện tránh việc dữ theo giáo lư quyết định đặt để, hay trong ḷng họ lo sợ một h́nh phạt sau khi chết, họ sẽ được thưởng công trên Thiên đàng hay niết bàn. . . do việc mà họ đă làm ra. Chứ ngoài ra sự an nghỉ được siêu thoát hay không là không phải do tâm họ quyết định.
Vấn nạn tôn giáo từ xưa đến nay in sâu trong ḷng người. Nên đa số những người cuồng tín cứ cho là đạo của ḿnh là đúng là chánh đạo, nên tâm lư thường hay bài bác người không cùng một tín ngưỡng và họ đă tuyên truyền đấu tranh theo phe nhóm, quốc gia.v.v… Do vậy chiến tranh thế giới không bao giờ ngừng được, ḥa b́nh chỉ là một giấc mơ của nhân loại là như thế. Bạn ạ!
Vả lại nói của cùng, bần tăng là một người làm thơ, mà thường những kẻ đă theo “đạo” thơ rồi, th́ hắn bất chấp luật lệ của thần thánh! Chẳng sợ Thiên đàng hay hỏa ngục ǵ sốt cả. Nhận thức việc ǵ đúng th́ làm th́ theo không th́ thôi. Nói như vậy để vị nào c̣n gán ghép cho bần tăng có ư bênh vực phe nhóm là oan cho bần tăng tội nghiệp.
Lại có ư kiến ngầm cho rằng: ”dư đảng Cần Lao Nhân Vị của Ngô Đ́nh Nhu” đang muốn ngóc đầu dậy!
Dầu sao th́ bài viết trên vẫn c̣n tính thời sự, được nhiều người quan tâm. Vậy cũng là đủ rồi. Cám ơn bạn.
blogviet