Sống bằng nghề "đổ" bánh thuê ở ngay trung tâm Hà Nội, chị H. vốn là người sắc sảo nhưng lại trở thành nạn nhân của đường dây buôn bán người. Bị giam lỏng ở nơi núi rừng heo hút, chờ bán cho một người đàn ông xa lạ, cuối cùng chị H. đă thực hiện cuộc đào tẩu kỳ diệu để trở về với gia đ́nh...
Đoạn trường
Nhà chị H. nằm sâu trong một con ngơ nhỏ thuộc phường Hàng Mă, quận Hàng Kiếm, Hà Nội. Hằng ngày, chị H. nhận bánh gấc từ cơ sở sản xuất rồi bán lại cho các hàng quán dọc khu vực chợ Đồng Xuân. Sau buổi giao hàng, trong ngôi nhà nhỏ của ḿnh, chị H. kể cho tôi nghe về nỗi "đoạn trường" mà chị đă trải qua.
Ở cái tuổi 38, có lẽ không c̣n những dại khờ, nông nổi, vậy mà chị H. vẫn bị đứa cháu của ông anh rể là Phùng Thị Mai (SN 1972) lừa bán. Mai khéo ăn nói, mỗi lời thị nói ra như rót mật vào tai, thị đă vẽ nên trước mắt chị H. một viễn cảnh tương lai tươi sáng khiến chị H. như người ngủ mê.
 |
Ảnh minh họa: IE. |
Mai khoe, chồng cô ta rất thành đạt, có công ty riêng và "khuyên" chị H. bỏ công việc "đổ" bánh thuê nhọc nhằn, chả kiếm được bao tiền để sang làm cho công ty của chồng Mai, vừa nhàn hạ vừa nhiều tiền, lại có thể kiếm được tấm chồng như ư. Thấy chị H. c̣n đắn đo, Mai lại bảo: "D́ cứ sang đi, xem t́nh h́nh thế nào, nếu thấy không được như cháu nói th́ d́ về cũng chưa muộn". Một ngày tháng 6/2008, chị H. khăn gói theo Mai mong được đổi đời.
Sau khi vượt biên bằng đường biển, đặt chân lên đất khách, chị H. cùng với mấy cô gái trẻ khác được đưa lên một chiếc xe tải bịt kín. Cứ đi thêm vài đoạn th́ lại phải chuyển xe một lần. Đi măi, cho đến khi người mệt lử v́ say tàu xe, lưng đau ê ẩm, chị H. mới được thả xuống một khu làng heo hút, ch́m nghỉm trong những ngọn núi. Mai đưa chị đến một ngôi nhà tuềnh toàng. Thấy cảnh hoang sơ, lạc lơng, chị H. chưa kịp hỏi th́ cô cháu đă đổi giọng, xổ toẹt: "Mày bị bán rồi. Không nghe tao th́ chết mất xác".
Chị H. lặng người, không tin nổi ḿnh lại là nạn nhân của những kẻ buôn bán người mà bấy lâu chị vẫn chỉ biết đến qua đài, báo. Chị đă năn nỉ Mai nể t́nh anh rể mà tha cho chị. Nhưng Mai đe dọa, nếu chị H. không nghe lời, cố t́nh chống đối th́ sẽ bị giết, cho xác vào bao tải và ném xuống vực.
Cuộc đào tẩu
Chị H. bị giam lỏng và bị dơi theo nhất cử nhất động, không có cơ hội trốn thoát. Chị phải vờ đồng ư theo lời Mai rồi ngấm ngầm t́m cơ hội bỏ trốn. Chị chấp nhận lấy người chồng mà Mai dẫn mối. Anh ta là Lư A Phênh, SN 1973. Nhà Phênh có 3 anh em trai, chuyên thu gom đồng nát. Khi gia đ́nh chồng hân hoan bên mâm cỗ cưới, chị H. chỉ khóc ṛng. Sự bất đồng ngôn ngữ, khác biệt văn hóa khiến cuộc sống của chị H. như địa ngục.
Để giữ vợ, Phênh cho người tiêm vào chân chị một loại thuốc ǵ đó, chị H. như người bị liệt tạm thời. Chị phải giả vờ nghe lời chồng th́ mới được Phênh cho ra ngoài, cho đến làm ở một xí nghiệp chế tác bát, đĩa gần nhà. Mỗi ngày, chị H. làm công việc dán hoa vào từng chiếc bát, đĩa từ 6 - 19h. Chị đi làm nhưng lương tháng th́ chồng thâu tóm hết.
Không một xu dính túi, mù tịt đường đi lối lại, bất đồng ngôn ngữ, chị H. không mong có ngày trở về. May mắn thay, chị gặp được một người đàn bà quê Phú Thọ. Người này cũng bị lừa bán sang đây từ nhỏ nhưng chịu nhắm mắt buông xuôi. Thấy chị H. tha thiết mong được trở lại Việt Nam, người đàn bà tên Hoan đă nhận lời giúp.
Một ngày tháng 2/2009, Hoan giúp chị H. thực hiện cuộc "đào tẩu" vào đúng giờ tan ca. Chị H. bảo, nhờ có sự giúp đỡ của Hoan, chị mới sống lại được làm người, chứ thời gian bị giam lỏng nơi đất khách quê người, tuy cũng là có một tấm chồng nhưng sao chị thấy chẳng khác ǵ địa ngục.
Chị H. về đến nhà với tấm thân tàn. Suốt 8 tháng bị giam cầm, ức chế khiến chị hoảng loạn. H. nói nhảm cả ngày, chỉ uống độc nước lă. Nghĩ con bị điên, mẹ chị H. c̣n phải xích tay chị vào song sắt cửa sổ. Bao nhiêu thuốc men chạy chữa, giờ chị H. mới trở lại được cuộc sống b́nh thường.
Sau những đoạn trường, chị cũng được đón nhận hạnh phúc của cuộc đời khi kết hôn và sinh một bé gái đầu ḷng.
Hồng Anh