Người ta từng nghĩ, thị trường chuyển nhượng càng điên đảo càng mang đến cơ hội kiếm tiền cho những kẻ thủ đoạn.
 |
| Ông Đại (phải) được cho là nhà môi giới có ảnh hưởng lớn nhất đến TTCN Việt Nam |
Thế nhưng, chính sự hỗn loạn và không thể cân đo được giá trị thật của cầu thủ lại đẩy những người ma lanh nhất thành kẻ chơi dao. Mà chơi dao thì ắt có ngày bị đứt tay.
NGÒI SAO… “CÀ CUỐNG”
Màn “lật kèo” của Công Vinh xứng đáng được liệt vào một trong những sự kiện tiêu biểu của một thị trường chuyển nhượng vốn tồn tại rất nhiều bất cập. Và giờ, người ta đang nói rất nhiều về những hệ lụy tiêu cực mà Công Vinh sẽ phải gánh chịu khi tự biến mình thành đối tượng bị nhiều dư luận coi là vì tiền quên nghĩa.
Ông bầu Đỗ Quang Hiển thừa nhận rằng, Công Vinh quá khéo léo. Có thể đó là sự thật nhưng không loại trừ khả năng, ngôi sao này có nhiều người trợ giúp trong mỗi bước đi. Thế nhưng, việc đưa Công Vinh lên một tầm khác, cao hơn hẳn so với phần còn lại của V.League là một sai lầm nghiêm trọng. Nó không giúp Công Vinh đắt giá hơn, mà ngược lại, tiền đạo này trở thành “ốc đảo đáng ghét” trong dòng chảy chuyển nhượng.
Nhiều đội bóng nghĩ mình không có tiền để mua Công Vinh. Số khác có tiền thì “ghét cái thái độ”, “bực cái hành vi” nên không chịu tiếp cận. Và bản thân Công Vinh nữa, khi bị tiếng là có nhiều đội bóng muốn lôi kéo với hợp đồng khủng, anh cũng khó khăn hơn trong việc tìm kiếm bến đỗ đích thực của mình. Không thể ngỏ lời với ai đó dù mình đang “cô đơn” vì sợ “mất số”, và Công Vinh cũng chẳng thể vạch áo cho người xem lưng rằng “giá tôi không cao như thế đâu” vì đạn đã rời khỏi nòng súng.
Khi Hà Nội T&T giữ im lặng, làng bóng đá yên sóng, Công Vinh đã thật sự cuống. Hẳn tiền đạo này đã suy nghĩ rất nhiều khi biết tin, HN.T&T tổ chức gặp mặt với một số phóng viên chỉ để bắn tin: “Chúng tôi sẽ không gia hạn hợp đồng với Công Vinh”. Cố giữ bình tĩnh, thậm chí, Công Vinh đã phát biểu đầy kiêu hãnh là sẽ sớm lấy giấy thanh lý hợp đồng với HN.T&T, nhưng ít người biết rằng, ngôi sao số 1 Việt Nam như ngồi trên đống lửa. Công Vinh đã có cuộc gọi điện đường dài với một chuyên gia có uy tín trong làng bóng đá để mong nhận được tư vấn. Không hiểu vị chuyên gia này đã nói gì, nhưng sau đó, anh đã xin gặp bầu Hiển.
Những người thân cận bầu Hiển kể lại rằng “ông ấy đã động lòng bởi những câu chuyện khá là sướt mướt”. Không thể chối từ người chạy lại với mình, ông Hiển chìa ra bản hợp đồng 3 năm với Công Vinh. Thế nhưng, ngay sau đó, bầu Kiên (Hà Nội ACB) với niềm kiêu hãnh của một trong những người giầu nhất Việt Nam đã nhảy vào cuộc. Công Vinh liền quay ngoắt 180 độ, được nhiều tiền hay không còn chưa rõ, nhưng thực tế anh đã bị mất nhiều giá trị khác…
“CÒ” THAM THÌ GÃY MỎ
Nhiều người nghĩ rằng môi giới cầu thủ là một nghề siêu lợi nhuận. Bề nổi là vậy, nhưng không ít lần, “cò” đã bị gãy mỏ vì lòng tham, sự bất cẩn và toan tính sai lầm.
Mùa giải trước, đội bóng Sài Gòn Xuân Thành trở thành trạm trung chuyển cầu thủ lớn nhất cả nước. Từ nội đến ngoại, từ ngôi sao đến tiểu tốt đều tụ nghĩa tại đội bóng này trước khi nhận lệnh của “cò” Trần Tiến Đại đầu quân cho đội bóng khác. Không ít cầu thủ đã tìm được bến đỗ thông qua kênh của “cò” Đại. Bản thân nhà môi giới này cũng kiếm bộn tiền nhờ tài “thổi” giá của cầu thủ. Thế nhưng, có 1 trường hợp ông Đại không thể kiếm được tiền, thậm chí phải mất tiền bồi hoàn cho cầu thủ vì làm lỡ dở mọi chuyện.
 |
| Các HLV Nguyễn Thành Vinh và Vương Tiến Dũng (ảnh trên) thường xuyên đau đầu vì các món hàng "rởm" |
Trong số các cầu thủ đến với “cò” Đại năm ngoái có hậu vệ cánh trái Lê Hữu Thắng (Thanh Hóa). Cầu thủ này sau khi ăn tập cùng SG.XT đã được chuyển cho một số đội bóng thử việc. Thế nhưng, Thắng không được ký hợp đồng và ông Đại phải gánh trách nhiệm lo cuộc sống cho hậu vệ này. Thắng được trả về Thanh Hóa cùng khoản tiền trợ giúp 500 triệu đồng. Mất khoản tiền không nhỏ, nhưng “cò” Đại phải chơi đẹp vì sợ mang tiếng với giới cầu thủ, bởi một sự bất tín thì vạn sự bất tin.
Mùa giải 2011, SLNA đăng quang nhờ bộ ba cầu thủ Jamaica là Fagan, Ansah và Kavin. Chính điều này đã khiến làng bóng đá Việt Nam phát sốt vì nguồn hàng Jamaica. Người đại diện của 3 cầu thủ này được các đội bóng phía Bắc săn đón như vị cứu tinh. CLB Vicem Hải Phòng đã khẩn khoản yêu cầu nhà môi giới này mang sang Việt Nam 4 cầu thủ chất lượng cao, với ý định thay cả dàn cầu thủ ngoại đang có.
Nhận thấy đây là thương vụ kếch xù, nhà môi giới người Jamaica đã mang 4 cầu thủ đến Việt Nam. Sự xuất hiện của họ đã khuấy động bầu không khí đất Cảng, thậm chí, tạo ra làn sóng mới với làng bóng đá Việt Nam. Nhưng rút cuộc, chỉ sau 1 tuần thử việc, HLV Vương Tiến Dũng đã ôm đầu vì thất vọng. Lãnh đạo đội bóng đất Cảng cũng bạc mặt vì đặt trọn niềm tin vào “hàng Jamaica chất lượng cao”.
V.HP thất vọng 1 thì nhà môi giới người Jamaica thất vọng 10. Và khi bị đội bóng đất Cảng tống tiễn khỏi khách sạn, họ hoảng hốt nhờ các mối quan hệ để kết nối với đội bóng khác nhẵm gỡ gạc chút đỉnh. Lập tức, “hàng” được chuyển về cho HP.HN. Chỉ sau 30 phút đá thử, HLV Nguyễn Thành Vinh đã lắc đầu. Thất vọng, xót tiền, tay “cò” cứ khua tay nói chuyện với trời tỏ vẻ như không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Muốn có thêm cơ hội để thử tiếp, nhưng bị từ chối, nhà môi giới cùng bộ sậu “chất lượng cao” thất thểu rời khỏi sân tập của HP.HN với vẻ mặt vô hồn.
Thực ra, không ít nhà môi giới đã sai lầm khi đánh giá trị trường chuyển nhượng Việt Nam. Họ nghĩ rằng, các đội bóng Việt Nam chỉ mua hàng theo tên. Hay chỉ cần có một số mối quan hệ và chấp nhận chi “hoa hồng” thì dù cầu thủ là hàng dạt cũng có thể ký hợp đồng như một ngôi sao. Mắc bẫy nhận thức, mất khoản tiền lớn cho di chuyển, đó là chưa kể đến cam kết về tiền bạc với cầu thủ trước khi sang Việt Nam, không ít “cò” đã sạt nghiệp và một đi không trở lại Việt Nam.
Theo Bongdaplus