Cánh cửa ṿng knock-out đă mở ra và cánh cửa sống lại hy vọng cũng mở ra cho Inter.
Nếu cho Ranieri một điều ước hẳn ông sẽ muốn mọi đối thủ đều là Lille và mọi giải đấu đều là Champions League, bởi v́ ở đó Inter là người chiến thắng và mang một bộ mặt khác hẳn so với khi đá tại Serie A. Inter đang thể hiện hai gương mặt hoàn toàn trái ngược ở 2 mặt trận chính: lụi bại ở Serie A và ngẩng cao ở Champions League. Vậy đâu là nguyên nhân của sự khác biệt? Đội trưởng Zanetti nói rằng sau 2 thắng lợi trước Lille toàn đội đều tin tưởng “Inter có thể giành chức vô địch Champions League”. Phải chăng niềm tin luôn xa vời với họ ở quốc nội nhưng lại rất gần gũi ở sân chơi châu lục.
Câu hỏi này người trong cuộc chắc chắn biết rơ câu trả lời hơn ai hết nhưng có một sự thật không thể chối căi rằng sự tự tin có thể đem đến sự khác biệt rất lớn giữa Inter chiến thắng và Inter thất bại. Sự tự tin có thể giúp Ranieri sẵn sàng đương đầu từ BLĐ cho tới các CĐV để gạt bỏ Pazzini và trao cơ hội cho Milito, và sự tự tin cũng giúp Inter có thể lựa chọn phương án tiếp tục tấn công thay v́ lùi xuống khi đă có tới 2 bàn dẫn trước. Nhưng để vững tin, Inter và Ranieri đă phải chơi một canh bạc, canh bạc đầy mạo hiểm và cuối cùng đă giành được phần thắng.
Thắng lợi của Ranieri
Chấn thương của Maicon và Julio Cesar nhưng Ranieri vẫn c̣n nhiều chọn lựa ở tuyến dưới, với sự trở lại của Samuel và Ranocchia dù chưa có được cảm giác bóng và thể lực tốt nhất, tuyến giữa cũng vẫn là những gương mặt quen thuộc Cambiasso, Stankovic, Motta và Sneijder (Zanetti được kéo xuống thế chỗ Maicon). Sự ngạc nhiên lớn nhất thuộc về hàng công, nơi Milito bất ngờ xuất hiện c̣n Pazzini lại ngồi trên ghế dự bị. Ranieri thừa hiểu rằng nếu Inter tiếp tục thất bại c̣n Diegol im tiếng th́ hàng tấn búa ŕu sẽ đổ xuống đầu ông nhưng rốt cuộc ván bài đó lại mang đến cho "Gă thợ hàn" một thắng lợi ấn tượng.
Tiền đạo Argentina vẫn c̣n xa lắm với ngày xưa đỉnh cao, bản thân anh cũng chịu rất nhiều áp lực về các vấn đề bên ngoài sân bóng cũng như phong độ sa sút thảm hại. Nh́n anh thi đấu cũng có thể tưởng tượng ra cái cách mà Inter thi đấu: vẫn c̣n nhiều ức chế trong tâm lư chưa được giải tỏa, vẫn c̣n một chút bối rối, vội vàng trong những đường lên bóng và vẫn c̣n thiếu một chút chính xác để thăng hoa. Nhưng Milito vẫn sở hữu những phẩm chất của một nhà vô địch, một khát khao thể hiện để lấy lại những ǵ đă mất. Milito luôn đi giữa ranh giới của hy vọng và thất vọng, may mắn thay thất vọng đến trước và hy vọng lại đến sau.
Và thắng lợi của Inter
Khi anh tâng bóng chạm xà ngang đầu trận, đó là thất vọng, khi anh dứt điểm vọt xà ngang hay khi anh sút mà không chuyền cho Zarate hoặc Stankovic, đó cũng là thất vọng nhưng khi anh đệm bóng cận thành từ pha căng ngang của Zanetti, đó lại là hy vọng. Diegol đă tự mở ra hy vọng cho chính ḿnh và mở ra hy vọng cho Inter. Nhưng Inter c̣n có nhiều hơn thế để tin vào một sự trở lại mạnh mẽ hơn. Lần đầu tiên sau 7 trận đấu (tính cả trận giao hữu với Lugano), các cầu thủ Inter đă biết đến mành lưới đối phương nhiều hơn 1 lần. Samuel ăn mừng như thể bàn thắng đầu tiên trong sự nghiệp.
Những dồn nén trong trung vệ Argentina cũng như Inter đă quá nhiều, đă đến lúc để quả bom phát nổ.
Theo 24h