(Lâu rồi không viết, Béo bóc phét, xả x́ ‘choét’… một tí cho vui )
* Đánh rắm là một nhu cầu tự nhiên, không thể thiếu của con người, đă ăn, uống, ỉa, đái được… th́ cũng phải đánh rắm được.
Đánh rắm có thể vừa kêu vừa thối; có thể chỉ thối không kêu; có thể chỉ kêu không thối; hay là x́ x́…mà không thối cũng không kêu.
V́ nó là nhu cầu tự nhiên nên không ai có quyền cấm đánh rắm, nhưng thường th́ người khôn thường chọn nơi vắng vẻ c̣n kẻ dại th́ “vô tư” làm việc ấy ngay chốn lao xao…
Quốc hội Việt Nam khóa XIII đang thảo luận Luật nhà thơ, Luật nhà văn.., không cần phải phân tích, biện chứng ǵ hết cũng có thể ví nó như một cú đánh rắm vừa kêu quá to, vừa quá thối… tại nơi công cộng, đông người. Hành động đó diển ra thô thiển quá, vô duyên quá, khiến biết bao nhiêu “tinh hoa nước Việt” bị nghe và bị ngửi…
Khôn th́ chọn nơi mà đánh rắm
Người lớn mà làm như thế con nít biết được, nó cười, nó bảo là:
- Eo ơi! Mất vệ sinh quá đi thôi!
Đă mất vệ sinh th́ sẽ bị tẩy chay.., v́ thế, các nhà thơ, nhà văn cứ thoải mái tư nhiên “âu yếm, nâng niu, nuôi nấng” cái sự nghiệp văn thơ của ḿnh. Chỉ sợ và nên đề pḥng cảnh giác, bây giờ có nhiều người hoang tưởng quá, cứ mổi lần “đánh rắm” lại cứ tưởng là văn, là thơ… mất vệ sinh lắm các ông, các bà ạ! Thật đấy…
Giỏi th́ nhào vô mà cắn chứ đừng sủa càn
* Chó sủa, đó là một phản xạ tự nhiên, bản năng cơ bản cần thiết của loài chó. Quan trọng là đừng để cho nó cắn bậy, cắn càn.
Kinh nghiệm xưa, ông bà ta phán rằng: ”Chó sủa là chó không cắn“
Tuy vậy, chó sủa (thường đứng trong nhà hoặc gần nhà) là một tín hiệu báo có hiện tượng lạ, hiện tượng bất thường… khiến chủ chó bất an, trông ngóng, phập phồng…
Thời gian gần đây, Thời báo Hoàn Cầu Trung Quốc liên tục đăng những bài uy hiếp, hù dọa sẽ gây chiến tranh, dùng vũ lực đối với Việt Nam, Philippines xoay quanh vấn đề tranh chấp chủ quyền biển Đông. Không cần phải phân tích, biện chứng ǵ hết cũng có thể gọi những bài báo đó là… chó sủa. Một tiếng sủa vô lại cậy gần nhà, hèn nhát và trơ trẽn.
Chuyện nhỏ, chẳng việc ǵ phải suy nghĩ cả… tiếng chó sủa kia… càng to th́ rơ là trong nhà nó đang có chuyện, khiến chủ của nó phải mất ăn, mất ngủ, lo lắng, suy tư… Có điều là, chó sủa thường gây ồn ào, đinh tai phiền ḷng hàng xóm láng giềng!
Thôi th́ biết rằng,
đánh rắm và chó sủa là nhu cầu và phản xạ tự nhiên,
nhưng đôi khi…
cũng mất vệ sinh và ồn ào quá!
Đời nó thế!
Phước Béo
T/g gửi tới TTHN
P/s: Bà con cứ thấy ai giới thiệu ḿnh là nhà văn, nhà thơ ngoài đời hay trên blog… thường là đồ dơm hết, một kiểu tự sướng buồn cười, ấu trĩ và ngây ngô!