Vào giữa những ngày đông lạnh giá, một người phụ nữ đi cùng một người đàn ông đến Trung tâm ADN. Chị xách theo một cặp lồng nhỏ, bên trong cặp lồng là một ống nước ối nằm giữa những cục nước đá.
Chị ta lôi ống nước ối từ trong cặp lồng ra và muốn xét nghiệm huyết thống giữa người đàn ông đi cùng với mẫu nước ối này.
Chị Lan (tên người phụ nữ) chấp nhận làm xét nghiệm nhanh trong 4 tiếng mà không hề đắn đo về giá cả. Người đàn ông đi cùng với chị th́ mang nét mặt của kẻ có tội, anh ta chỉ biết im lặng và làm theo những ǵ chị muốn.
Buổi chiều hôm đó, chị đến lấy kết quả xét nghiệm rất đúng hẹn. Nhận phong b́ có kết quả xét nghiệm “Kết quả không phải là con" chị mới thở phào nhẹ nhơm, và bắt đầu câu chuyện.
... Th́ ra người đàn ông đi cùng chị là chồng của chị. Vốn đă có vợ hiền con khôn, nhà cao cửa rộng, lại được chị Lan yêu thương chiều chuộng hết ḷng, nhưng chồng chị là anh Định lại lừa dối chị, phản bội, đi tằng tịu với một người phụ nữ trẻ tuổi.
Sự việc xảy ra đă lâu nhưng chị Lan không hề hay biết v́ anh Định vốn khéo ăn nói, lại chăm chút cho con nên chưa bao giờ chị mảy may nghi ngờ ḷng chung thủy của chồng. Chị tin anh ta đến nỗi, có nhiều cuộc điện thoại gọi đến anh ta thường chạy ra xa để nghe mà không hề nghi. Hoặc anh ngồi cạnh nhắn và nhận tin liên tục chị cũng mặc.
Nhưng đi đêm lắm có ngày gặp ma, chuyện ngoại t́nh của chồng chị Lan bị vỡ lở một cách rất t́nh cờ.
Biết tin chồng có bồ, chị Lan giận tím người và ân hận v́ bấy lâu nay chị đă quá tin tưởng anh. Ảnh minh họa
Chị Lan có hai xưởng làm đồ gỗ khảm trai, một xưởng ở Hà Nội và một xưởng ở gần quê. Chị phụ trách xưởng ở Hà Nội c̣n anh Định phụ trách xưởng ở quê. Hôm đó, chị dẫn hai cô bạn hàng về xưởng ở quê để tham quan, rủ nhau đi dạo quanh thị trấn. Vừa ra khỏi xưởng, một cô bạn đ̣i rẽ ngay vào một quầy bán túi xách phụ nữ và ngỏ ư muốn mua vài cái túi thổ cẩm để về làm quà. Nh́n thấy một kiểu túi bắt mắt, cô bạn đ̣i mua luôn 3 cái, cô bé bán hàng nhanh nhẩu trả lời: “Mẫu này cháu vừa hết, chỉ c̣n có một cái làm mẫu. Hôm qua, chú chủ xưởng khảm trai bên này cũng mua 2 cái cho vợ chú ấy. Mẫu này bán chạy lắm. Mai các cô quay lại nhé, cháu sẽ có nhiều cho các cô…”.
Câu nói của cô bé bán hàng khiến chị chột dạ, “Chú chủ xưởng khảm trai bên này” là ai vậy? Không nhẽ là anh Định – chồng chị. Nhưng chị đă nhận được cái túi nào đâu mà chị là vợ anh ta chứ c̣n ai nữa? Lúc đó, chị bỗng lặng người với những suy nghĩ ngổn ngang.
Về Hà Nội, đêm đó, chị Lan lại nằm mơ thấy chồng ḿnh tay trong tay với một cô gái trẻ, cười nói vui vẻ trong một cửa hiệu bách hóa. Chồng chị mua cho cô gái rất nhiều thứ… Cô gái như một đứa trẻ, cứ lăng xăng, kéo tay chồng chị, chạy khắp cửa hàng.
Sáng hôm sau, chị gọi ngay cho một nhân viên tin cậy nhất ở xưởng và hỏi xem ông chủ có bồ bịch ǵ trên đó không. Cô nhân viên cứ khăng khăng là “ không có ǵ”. Chị vừa đấm vừa xoa: “Nếu nói thật chị sẽ giữ kín và bảo vệ em. C̣n nếu nói dối, sau này để chị tự điều tra ra mọi việc, chị sẽ cho em nghỉ việc luôn”.
Sợ bị mất việc, cô bé phải thú thật ngay rằng, chồng cháu đă cùng chung sống với một cô bé có cái tên rất đẹp là Thu Trang. Có thời kỳ, Thu Trang đă ở cả tháng với ông chủ. Ông chủ cũng đă nhắn nhủ mọi người trong xưởng là “hăy kín miệng”. Sợ mất việc làm, chẳng ai dám ho he, bàn tán chuyện riêng của ông chủ.
Nghe vậy, chị Lan choáng váng vô cùng. Sau khi hồi tâm lại, chị gọi điện ngay cho chồng bảo phải về ngay có việc gấp.
Sau gần một ngày trời tỉ tê, căi vă, cuối cùng th́ anh Định cũng khai hết. Hóa ra đúng là anh đă có t́nh nhân nhỏ bé, không chỉ thế anh lại khai một thông tin khiến chị chết đứng: “Cô ta đă có thai với anh, hơn 3 tháng rồi”. Lúc này, không giữ được b́nh tĩnh, chị Lan dồn hết sức lực cho anh chồng bội bạc một cái tát thật mạnh rồi lao vào buồng khóa trái cửa. Sau một ngày trời vật vă trong nỗi đau khổ, chị Lan vùng dậy, lấy điện thoại của chồng gọi cho Thu Trang và hẹn gặp….
(C̣n nữa)...