Cuối tháng 4/2012 vừa qua, TAND tỉnh Thừa Thiên - Huế xét xử sơ thẩm 3 bị cáo về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Sau khi nghe ṭa tuyên án, 1 trong 3 bị cáo đă sững sờ hỏi Hội đồng xét xử: “Em bị giam hay treo?”. Nghe chủ tọa phiên ṭa đáp “bị tù giam”, bị cáo này ngă sụp trước vành móng ngựa.
T́nh huống trên đặt ra vấn đề cần quan quan tâm: Nhiều bị cáo do quá “ngây ngô” về pháp luật nên mới phạm pháp, đến lúc vướng ṿng lao lư vẫn chưa hiểu ḿnh phạm tội ǵ, khung h́nh phạt ra sao.
|
Các bị cáo tại phiên ṭa |
Lái xe lôi kéo thợ tiện và nông dân đi lừa đảo
Chủ mưu trong vụ án là Nguyễn Xuân Thi (SN 1978, ngụ Thị xă Hương Trà). Thi là tài xế chuyên vận chuyển vật liệu xây dựng thuê, thường xuyên ra vào Công ty TNHH xi măng Luks Việt Nam (cùng địa chỉ trên) để nhận hàng nên phát hiện công ty này có nhiều sơ hở trong quá tŕnh giao nhận hóa đơn xuất hàng.
Cụ thể tại kho hàng của công ty Luks tất cả các xe hàng có nhu cầu đổi mác xi măng hay thay đổi kho nhận hàng đều có thể gặp trực tiếp thủ kho xin lại hóa đơn và phiếu xuất kho đă nộp trước đó. Từ đây, Thi nảy ḷng tham, quyết định sẽ lấy trộm hóa đơn rồi lừa bán cho các đại lí bên ngoài.
Để tiện bề hành động, Thi lôi kéo Lê Sĩ Phong (SN 1985, ngụ TP. Huế). Sáng 31/7/2010, Thi vào Công ty Luks ḍ xét biết được xe ô tô 75K-0696 đang đợi xếp hàng nhận xi măng tại kho liền điện thoại cho Phong. Phong thản nhiên vào Công ty Luks gặp thủ kho, giả làm tài xế của xe 75K-0696 để xin lại hóa đơn của xe này và thành công.
Sau khi cầm trên tay tờ hóa đơn với số lượng 50 tấn xi măng, Phong và Thi trốn ra ngoài. Để tránh bị phát hiện, Thi sử dụng điện thoại di động của Phong liên hệ với bà Đặng Thị Luyện, chủ kinh doanh vật liệu xây dựng trên đường Bùi Thị Xuân lừa bán hóa đơn trên. Hai bên thống nhất mức giá 50 tấn xi măng “trên giấy tờ” là 39 triệu đồng. Khi bà Luyện hỏi về nguồn gốc số hàng trên, hai đối tượng bảo là “xi măng dư ở công tŕnh cần bán lại”. Trong phi vụ này, Thi lấy 37 triệu đồng, chia cho Phong 2 triệu đồng.
9 tháng sau, Thi rủ Trần Quang Hóa (SN 1982, ngụ Thị xă Hương Trà) để thực hiện phi vụ thứ hai. Sáng 14/3/2011 Thi lái xe vào công ty Luks đợi sẵn. Đầu giờ chiều cùng ngày, Hóa đến gặp thủ kho xin lấy lại hóa đơn và phiếu xuất kho để đổi mác xi măng.
Với thủ đoạn trên, Hóa chiếm đoạt thành công 4 tờ hóa đơn ghi 88 tấn xi măng. Số hóa đơn này được Thi gạ bán cho bà Vũ Thị Vui, chủ cửa hàng Vật liệu xây dựng tại thôn Hạ Lang, xă Quảng Phú, huyện Quảng Điền với giá 70 triệu đồng. Lần này, Thi cũng tỏ ra keo kiệt khi chỉ chia cho Hóa 2 triệu đồng.
“Đi đêm lắm có ngày gặp ma”
Sau lần “mất” hóa đơn này, Công ty Luks đă phát hiện sự việc và tŕnh báo công an. Ngay sau đó, lái xe Nguyễn Xuân Thi bị công an khoanh vùng nghi can và đă thừa nhận hành vi phạm tội khi bị triệu tập tới cơ quan điều tra. Cùng với Thi, Phong và Hóa cũng bị truy tố về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Tại phiên ṭa, các bị cáo đă tỏ rơ thái độ ăn năn hối cải. Riêng đối tượng Thi sau khi biết vợ ḿnh phải vay mượn khắp nơi để có đủ số tiền bồi hoàn cho người bị hại đă bật khóc nức nở xin giảm án. Kết thúc phiên xử, Ṭa tuyên phạt Thi 3 năm 6 tháng tù giam, Hóa 2 năm tù và Phong 1 năm 3 tháng tù.
Dự Ṭa, nhiều người không khỏi bật cười trước sự “ngu dốt pháp luật” của các bị cáo khi ngoài bị cáo Thi th́ hai bị cáo c̣n lại hầu như “mù tịt” kiến thức luật pháp. Chẳng hạn như sau khi nghe ṭa tuyên phạt, bị cáo Phong ngây ngô hỏi lại rằng: “Tui bị tù giam hay tù treo?”.
Nghe vị chủ tọa đáp lại “Bị cáo nhận tù giam”, Phong quỵ ngă ngay giữ nền hội trường khiến ai nấy “vừa giận vừa thương”. Được biết, ngoài Thi đă tốt nghiệp cấp 2 th́ hai bị cáo c̣n lại chỉ mới học hết lớp 6. Trả lời câu hỏi của HĐXX, các bị cáo cũng thừa nhận do ít hiểu biết về luật pháp nên mới dẫn đến có hành vi phạm pháp.
Nực cười không kém là những lời chửi bới, so b́ mức án sau khi phiên ṭa kết thúc. Một người thân của bị cáo Phong bức xúc gào thét: “Thằng Thi chiếm đến cả trăm triệu c̣n con tui chỉ được 2 triệu vậy mà nó cũng phải đi ngồi tù đấy, oan quá...”. Rơ ràng trong vụ án trên Thi là kẻ chủ mưu c̣n hai đối tượng Phong và Hóa bị người khác lợi dụng mà không hay biết.
Dẫu sao vụ án cũng đă kết thúc, những kẻ phạm tội cũng đă chịu sự trừng phạt thích đáng của luật định. Chỉ duy nhất có một điều trăn trở đó chính là kiến thức pháp luật c̣n quá xa vời với người dân, đặc biệt là những người lao động chân tay ít có cơ hội tiếp xúc các văn bản luật. Cũng chính v́ lẽ đó mà nguyên tắc xét xử công khai của ṭa án nhằm đảm bảo sự giám sát của nhân dân và chức năng giáo dục pháp luật, đạo đức của các phiên ṭa càng chứng tỏ tính ưu việt của nó.
Mai Long