Bánh xe, cúc áo, th́a, đĩa là những phát minh quan trọng của loài người. Chúng hầu hết bắt nguồn từ thời cổ đại và phát triển dần đến ngày nay.
Người La Mă cổ đại dùng bàn chải có cán để làm vệ sinh cá nhân sau khi đi đại tiện. Sau đó họ ngâm nó vào hũ nước muối để sử dụng tiếp. Người Viking chùi bằng khăn, trong khi thổ dân châu Mỹ th́ dùng các loại lá cây trong tầm với tay, hoặc dùng lơi ngô. Các vị vua Pháp th́ cao cấp hơn: dùng vải lanh.
Người Trung Quốc đi tiên phong trong việc sử dụng giấy làm vệ sinh cá nhân nhưng chỉ có hoàng đế mới được phép dùng. Măi tới sau này, khi kỹ thuật in phát triển, giấy mới được sử dụng rộng răi cho việc vệ sinh cá nhân (giấy báo cũ, sách cũ...).
Năm 1857, một người Mỹ tên Joseph Hayetti nghĩ ra cách cắt giấy thành từng tờ vuông vắn và đóng thành gói. Ông rất tự hào với sáng tạo của ḿnh nên in tên ḿnh lên từng tờ giấy. Không rơ sau này ai đă nghĩ ra cách cuộn tṛn giấy vệ sinh như ngày nay, chỉ biết rằng năm 1890 xưởng giấy "Scott Paper" ở Mỹ đă sản xuất hàng loạt loại giấy vệ sinh này.
Con người biết may vá hơn 20.000 năm nay. Người tiền sử lột da thú, may chúng lại bằng những dụng cụ thô sơ như gai cây, đá nhọn. Họ dùi lỗ trên các dụng cụ ấy và xâu gân thú vào. Các nhà khảo cổ t́m thấy những chiếc kim bằng đá hoặc xương thú tại những băi khai quật có niên đại 17.000 năm ở Tây Âu và Trung Á. Tại châu Phi, con người dùng gân lá dừa làm kim và sợi cây khô làm chỉ.
Chiếc kim khâu bằng kim loại đầu tiên được làm tại Trung Quốc và cũng chính tại nước này, vào thế kỷ 3 trước Công nguyên, con người sáng tạo ra cái để khâu. Những phát minh này sau đó được đưa sang châu Âu nhờ các lái buôn.
Cái kéo đầu tiên do người Ai Cập cổ đại làm ra vào thế kỷ 16 trước Công nguyên. Tuy nhiên, nó được chế tạo từ một tấm kim loại liền, chứ không phải là hai thanh kim loại bắt chéo nhau. Loại kéo mà chúng ta dùng ngày nay do Leonardo da Vinci sáng tạo nên.
Từ thời La Mă cổ đại, con người sử dụng nhiều bát đĩa bằng gốm sứ tinh xảo phục vụ cho bữa ăn nhưng họ vẫn ăn bốc. Những chiếc th́a đầu tiên được phát minh và sử dụng cách đây tới 5.000 năm. Người khu vực Lưỡng Hà biết nặn đất sét thành h́nh một chiếc gáo nhỏ để múc thức ăn. Chiếc th́a bằng kim loại đầu tiên là bằng bạc do Vua Nga Mặt Trời Đỏ đặt, chế tác riêng.
C̣n với dĩa, vào khoảng thế kỷ thứ 10 tại châu Á xuất hiện loại dụng cụ ăn mang dáng dấp của dĩa nhưng có nhiều răng, trông như cái bàn cào của Trư Bát Giới thu nhỏ.100 năm sau, phát minh này được du nhập vào châu Âu và tới thế kỷ 16, nó được sử dụng rộng răi và có h́nh dạng gần giống ngày nay, với 2 răng có đầu nhọn dùng để đâm thức ăn.
Tới cuối thế kỷ 18, những con dao to và dài như mă tấu vốn được sử dụng để cắt thức ăn đă được thay thế bằng loại dao nhỏ gọn và có mũi cong tṛn. Lư do của sự cải tiến này rất đơn giản: do không c̣n cần dao nhọn và dài để đâm thức ăn nữa v́ đă có dĩa thực hiện chức năng này.
Ngay từ thời đồ đá, con người bắt đầu có những phát minh sáng tạo nhằm giải quyết vấn đề hàng tháng của phụ nữ. Họ sử dụng cỏ khô, lá khô, thậm chí là rong biển. Người Ai Cập cổ đại sáng tạo ra loại băng vệ sinh mà ngày nay người ta gọi đó là tampone bằng sợicói. Người Hy Lạp cổ đại cải tiến tampone, dùng vải quấn quanh một cáique nhỏ. Tại La Mă cổ đại, phụ nữ dùng vải lụa làm băng vệ sinh. TạiNhật, họ dùng giấy, trong khi phụ nữ châu Phi dùng bó cỏ khô làm bằng vệsinh.
Tới đầu thế kỷ 19, người ta bắt đầu dùng những tấm giẻ lau cũ khâu thành cái túi nhỏ, bên trong nhồi bông. Những chiếc băng vệ sinh tân tiến này được giặt, phơi khô và dùng đi dùng lại nhiều lần. Cuối thế kỷ 19, từng có một doanh nghiệp châu Âu sản xuất hàng loạt loại băng vệ sinh giẻ lau này nhưng do không quảng cáo nên dây chuyền sản xuất thất bại.
Đầu thế kỷ 20, phụ nữ bắt đầu dùng vải màn, vải xô. Vào những năm 1920, loại băng vệ sinh làm bằng vải màn bắt đầu được bày bán tại cửa hàng bách hóa và quảng cáo trên tạp chí. Băng vệ sinh loại này được gài vào quần lót bằng kim băng, hoặc nối với dây thắt trên eo.
Cách đây 5.000 năm, con người biết chăm sóc răng lợi. Tại các khu khảo cổ Ai Cập, các nhà khoa học t́m thấy những bàn chải răng được làm từ cành cây có sợi tơ ở đầu.
Tuy nhiên, phải đến năm 1498, Hoàng đế Hoằng Trị nhà Minh (Trung Quốc) mới sáng tạo ra loại bàn chải mà chúng ta dùng ngày nay. Chiếc bàn chải của vua Hoằng Trị được làm từ xương thú, c̣n sợi chải răng th́ làm từ lông lợn rừng Siberia.
Năm 1937, con người phát minh ra nylon. Một năm sau đó, bàn chải bắt đầu được làm từ sợi nylon nhựa nhưng chưa phổ biến v́ sợi nylon thời đó c̣n khá cứng, dễ dàng gây tổn thương cho nướu. Lông lợn rừng do mềm mại hơn nên tiếp tục được sử dụng tới tận giữa thế kỷ 20.
Theo Xă Luận