Đảo quốc Grenada có lẽ sẽ chẳng bao giờ có tên trên bảng vàng Thế vận hội nếu không có Kirani James.
Tại Olympic 2012, chàng trai 19 tuổi Kirani đă giành được tấm Huy chương Vàng nội dung chạy 400m nam với thành tích 43 giây 94. Kỳ tích này đă khiến quốc gia Trung Mỹ có dân số vẻn vẹn hơn 100.000 người như lên cơn sốt.
VĐV con nhà nông Kirani James là niềm tự hào của Đảo quốc Grenada.
Thủ tướng Tillman Thomes đă tuyên bố cả nước được nghỉ lễ vào ngày 7.8 để mừng chiến công của James. Tuy nhiên, ít ai biết rằng, suưt nữa Kirani đă trở thành một anh nông dân b́nh thường như tất cả mọi người nếu không được HLV Harvey Glance phát hiện tài năng.
Kirani sinh ra trong một gia đ́nh nhà nông nghèo ở Gouyve, bố mẹ chỉ muốn anh nối nghiệp để trở thành một nông dân. Đó cũng là điều dễ hiểu bởi khi Kirani thể hiện niềm yêu thích chạy nhảy, quăng đường chạy của chú bé này lồi lơm sỏi đá và gia đ́nh thậm chí c̣n không có tiền để mua cho Kirani một đôi giày.
Những bước chạy chân đất trong các cuộc đua vui vẻ tuổi ấu thơ cùng chúng bạn hóa ra lại là sự khởi đầu của nhà vô địch Olympic mang tên Kirani James. Trong một chuyến đi t́m kiếm tài năng, rất t́nh cờ, HLV Harvey phát hiện những tố chất đặc biệt của Kirani. Ngay lập tức, Harvey t́m gặp bố mẹ Kirani và mất đến 2 ngày, ông mới thuyết phục được hai người nông dân này cho cậu nhóc Kirani từ giă ruộng đồng để theo nghiệp thể thao.
Để tạo điều kiện tốt nhất cho Kirani, ông Harvey đă đưa học tṛ vào Đại học Albama và xin thêm cho anh học bổng để Kirani chuyên tâm tập luyện. Đến bây giờ, khi nhớ lại, Kirani vẫn xúc động: “Nỗi đau lớn nhất của tôi khi trở thành VĐV không phải là những chấn thương mà là… những cơn đói. Đói nghèo là “bạn đồng hành” của tôi suốt quăng đời VĐV. Có những lúc chạy bằng chân đất, chân bật máu khiến tôi muốn ̣a khóc”.
Khổ luyện thành tài, Kirani đă trở thành niềm tự hào của thể thao Grenada. Mặc dù vậy, khi đoạt Huy chương Vàng Olympic, điều hạnh phúc nhất với chàng trai này là có thêm tiền để phụ giúp bố mẹ trang trải những khoản nợ. Thậm chí, Kirani c̣n cho biết: “Những ngày rảnh rỗi được về thăm nhà, tôi sẵn sàng vác cày ra đồng giúp đỡ bố mẹ. Tôi giành HCV Olympic, nhưng khi về nhà, tôi vẫn chỉ là chú nhóc Kirani biết giúp đỡ gia đ́nh làm ruộng mà thôi”.
Đức Hiếu - DânViệt